tailieunhanh - Truyện ngắn Đường Về Quê Mẹ

Đã ba ngày qua, giấc ngủ trái giờ chưa quen, đêm thức trắng ngày ngủ triền miên cho tới lúc mặt trời xuống tận chân trời, tôi đang tập lần cho mình có được giấc ngủ bình thường như mọi người ở đây, vậy mà đêm nay cũng tỉnh giấc giữa lúc cả nhà đang say sưa trong hơi thở. Ánh sáng mù mờ tỏa ra từ ngọn đèn nhỏ áp sát tường soi mơ hồ bốn bên căn phòng gần đầy đủ tiện nghi của người chú dành cho đứa cháu thân thương từ phương xa mới về. Nằm yên. | Đường Vê Quê Mẹ vvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvv Đã ba ngày qua giấc ngủ trái giờ chưa quen đêm thức trắng ngày ngủ triền miên cho tới lúc mặt trời xuống tận chân trời tôi đang tập lần cho mình có được giấc ngủ bình thường như mọi người ở đây vậy mà đêm nay cũng tỉnh giấc giữa lúc cả nhà đang say sưa trong hơi thở. Ánh sáng mù mờ tỏa ra từ ngọn đèn nhỏ áp sát tường soi mơ hồ bốn bên căn phòng gần đầy đủ tiện nghi của người chú dành cho đứa cháu thân thương từ phương xa mới về. Nằm yên trên giường rộng mắt mở lớn dòm trần nhà xuyên qua nóc mùng lưới bốn cánh quạt xoay vù vù hòa với tiếng muỗi kêu vo ve xa xa trong hóc kẹt thêm những tiếng động đâu đó thỉnh thoảng dội lại. Đồng hồ dưới nhà gỏ lên ba lần ngân dài trong khoảng không gian im vắng thầm nghĩ có thể đêm mai mình sẽ tròn giấc hơn. Nhắm mắt cố gắng ngủ tiếp nhưng thần trí tỉnh táo lạ lùng tôi ngồi bật dậy nhẹ nhàng bước xuống khỏi giường mở cửa bước ra ngoài. Tựa người vào lan can của bao lơn một chút hơi sương mát mát dịu dàng cuối đêm phả vào mặt vào cổ. Vòm trời trong đen rải rác mấy ngôi sao nhỏ lạc lõng nhấp nháy từng tia sáng bơ vợ Ngọn gió nhẹ từ một hướng xa xôi nào thổi tới lay động ngọn cây đùa mớ tóc phủ xuống che gần hết nửa mặt mặc nhiên cảm nhận chút dễ chịu len nhẹ trong hồn và không khí oi nồng đang lắng xuống của đêm hè về sáng. Vài chiếc lá khô của một ngọn cây sát góc nhà tách mình rời cành rơi xuyên qua từng chòm lá xanh bay vèo xuống mặt hẽm tối đen. Mùa nắng ở đây nóng bức mường tượng cái nóng ở xứ cao bồi của nước Mỹ nơi chốn tôi lớn lên và đã hấp thụ những thứ văn minh vật chất hơn hai mươi năm. Trên lầu cao dòm bao quát khoảng không gian trước mắt phai tàn một vài hình ảnh quen thuộc ngày xưa. Những nóc nhà chen chúc dầy đặc cái thấp cái cao nóc xam xám đen đen mập mờ giữa sương mù không thể nhận biết nơi nào vùng nào của thành phố với sự đổi thaỵ Xa xa từ khung cửa nhỏ nào đó gần bên mái tỏa ra những vệt sáng lợt lạt dường như có mùi khói bốc từ củi lửa trong lò và .

crossorigin="anonymous">
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.