tailieunhanh - Chuyến Đò

Vừa từ nhà người em chồng bước ra, bà Quang kêu mệt. Không biết họ chưa từng được ăn hay sao mà cứ và cứ gắp, y như đã bị bỏ đói lâu ngày. Thằng cháu Việt kiều thì cứ mải lo huyên thuyên khoe khoang cái chỗ nó vừa từ đó trở về. Nó khoe từ cái ăn, cái mặc, cái làm, cái chơi., cái nào cũng hơn hẳn xứ sở nghèo nàn đã sinh ra nó | Vừa từ nhà người em chồng bước ra bà Quang kêu mệt. Không biết họ chưa từng được ăn hay sao mà cứ và cứ gắp y như đã bị bỏ đói lâu ngày. Thằng cháu Việt kiều thì cứ mải lo huyên thuyên khoe khoang cái chỗ nó vừa từ đó trở về. Nó khoe từ cái ăn cái mặc cái làm cái chơi. cái nào cũng hơn hẳn xứ sở nghèo nàn đã sinh ra nó. Bà Năm Thịnh đã mấy lần kéo tay ý muốn nó ngưng nói để hỏi thăm bà bác dâu từ Sài Gòn về mà nó cứ vờ không biết. Khách thì cứ ăn. Chủ thì cứ nói. Đồ ăn bao nhiêu cũng hết. Nhà sau lại nghe tiếng heo kêu la inh ỏi chắc họ sắp làm thêm một con nữa. Bà Quang ngồi nói chuyện với bà Năm Thịnh một lúc thấy bực bội. Mình cất công từ Sài Gòn về đây thăm nó là nghĩ tình họ hàng chẳng còn ai. Mà nó cứ như người dưng nước lã thì ngồi lâu làm gì . Nghĩ như vậy bà nói lời từ giã với người em dâu. Bà dùng những lời ngọt ngào thận trọng chứ thật tình trong bụng chẳng chút vấn vương. Một người đàn ông trạc hơn ba mươi nãy giờ đứng xớ rớ khách chẳng ra khách mà chủ cũng không ra chủ đến bên bà - Mẹ định về sao mẹ - Ừ Xuống nhà dưới kêu vú con sửa soạn về Gã chen trong đám người đang miệt mài ăn uống xuống nhà ngang. Lát sau một người đàn bà ăn mặc xuề xòa theo gã lên nhà trước. - Vú mày đã ăn chưa Bà Quang hỏi. - Dạ Em ăn rồi. Chị tính về bây giờ sao - Về Để cháu nó còn tiếp khách. Mình ở đây chỉ làm chật nhà. Bà Năm Thịnh biết bà chị dâu giận nhưng cũng không biết làm sao. Hai ông chồng đã chết chỉ còn hai chị em bạn dâu mà kẻ quê người chợ. Mấy năm nay ai cũng bận bịu chẳng được viếng thăm nhau. Kỳ này thằng Thuận con bà về nước tưởng bác cháu gặp nhau vui vẻ ai ngờ thằng con bà quá quắt luôn khoe mình giàu. Bà Quang lại quen thói kẻ cả. Thôi thì chị ấy về cũng tốt. Bà Năm Thịnh đưa ba người tới bến đò rồi quay lại sau khi nói vài câu xin lỗi. - Thân à Bây giờ về Sài Gòn cũng trễ hay là mình bao đò đi chơi một buổi. Tối về thị trấn thuê phòng ngủ rồi mai về sớm- Bà Quang gợi ý với con trai. - Dạ Mẹ tính như vậy cũng tiện. Con thấy chú Thuận cũng quá đáng thiệt. .