tailieunhanh - Ebook Sông Đông êm đềm (Tập 4): Phần 2
Sông Đông êm đềm là bộ tiểu thuyết vĩ đại nhất của nhà văn Nga Mikhail Aleksandrovich Sholokhov. Với tác phẩm này, Sholokhov đã được tặng Giải Nobel văn học năm 1965. Tác phẩm biểu hiện một cách chân thực, sống động cuộc sống, số phận của cả một dân tộc, một vùng đất của người Cossack và của người dân Nga nói chung trong thời kỳ Nội chiến. Mời các bạn tham khảo phần cuối cùng bộ tiểu thuyết này. | Phẩn tám I. Gió nổm âm ốp thổi dã hai ngày. Tuyết trên các cánh dồng còn lai vài dám cuối cùng đã tan nốt- Nhửng con suối mùa xuân 3UÌ dẩy bọt trắng dã bắt dều réo to hơn. Các khe và sòng nhỏ trên dổng cò dồ lạì có nước. Đến tảng sáng ngày thứ ba thì gió lặng suông mù rât dày sà xuống đồng cỏ những giot nưóc lấp lánh như bạc trên nhũng dám cố vữ mâu nàm ngoái một tam màn khói trắng bệch không sao nhìn qua dược tYÙm khắp các nâm cuốc-gan các khe núi các thôn tran các điình gác chuông các ngon tiêu huyền hình kim tư tháp mọc vươn lẻn trời. Mùa xuân xanh muot dã ngự trị trên vùng dồng cò sông Dông mênh mông. Một buổi mai dẩy sưong mù lổn đầu tiên sau khi khỏi bènh Acxinhia bưóc ra thềm và dứng ở day Tãt lâu ngây ngầt trong không khí mùa xuân mát mẻ ngọt ngào. Nàng cố nén cái cảm giác váng đầu buồn nốn ra tốí cái giêng trong VUOT1 rồi đặt chièc thùng xuống và ngồi trên thành giếng. Muôn vật hiện ra khác hẳn trước mat nàng tết cả dều đổì mới một cách lạ lùng và đầy Stic quyến rũ- Nàng long lanh cặp mắt bái hồi nhìn khap chung quanh hai tay lần lần trên những nếp của chiếc áo dàì như đứa con nít. Những khoảng xa mung lung sưong khói nhùng cây táo trong vưòn lõng bỏng nước tuyết tan dãy tưbng vi dẫm nuóc và con đường sau bức tường vói 416 nhũng vết bánh xe nãm ngoái ngập nước rãt gâu Acxinhĩa có cảm tương như tất cà đểu đẹp như nàng chưa từng thấy bao giơ tết cả dều như nở hoa vối những màu sắc đậm dà min màng tất cả đều như đang rục lên vói nắng. Một mảng tròi không gọn chút mây nàù hiện ra qua làn Buong mù làm nàng lóa măt vối màu xanh lành lạnh cùa nó. Mừì rorm Củ mục và mùi dât den tan tuyết ngửi quen thuộc và dễ chiu dến nỗi Acxinhia bắt giác hít một hoi rết dầi và có một nụ cười trên khóe miệng. Điệu hát don giản mộc mạc của một cơn sơn ca vầng tói khống biết từ chỗ nào trên cành đồng cỏ đồy sương mù gọi lẽn trong lòng nàng một nỗi buổn man mác. Chính nó chính cái tỉếng chim hót trên đồng đàt nước người đã làm trát tim của Acxínhia đập dổn dập và làm hai giọt nước .
đang nạp các trang xem trước