tailieunhanh - Hai Người Đàn Bà Và Một Nhành Mai

Chiều ba mươi tết năm ấy, Tôi đi chợ hoa. Năm cạn đáy, tiền cạn túi, xế điếc vẫn đạp ro ro với niềm hy vọng: tàn cuộc mua bán, cái đẹp sẽ hạ giá. Biết đâu mua được một nhành mai nho nhỏ hợp với túi tiền. Hoa còn nghìn nghịt. Chậu nối chậu, hàng nối hàng. | Hai Người Đàn Bà Và Một Nhành Mai Sưu Tầm Hai Người Đàn Bà Và Một Nhành Mai Tác giả Sưu Tầm Thể loại Truỵện Ngắn Website http Date 21-October-2012 Chiều ba mươi tết năm ấy Tôi đi chợ hoa. Năm cạn đáy tiền cạn túi xế điếc vẫn đạp ro ro với niềm hy vọng tàn cuộc mua bán cái đẹp sẽ hạ giá. Biết đâu mua được một nhành mai nho nhỏ hợp với túi tiền. Hoa còn nghìn nghịt. Chậu nối chậu hàng nối hàng. Hoa ế vẫn là hoa cứ đẹp Hồng nở đến sốt ruột. Cúc đại đoá vàng đến cháy lòng. Quất lúc lỉu như bầy con chờ me. hoa loại hai loại bạ Người loại năm loại sáu. Hoa chờ. Người đợi. Thời gian ủng hộ người muạ Một chậu hồng giá chỉ còn bằng một đoá hồng ban sáng. Tôi dắt xe đi dọc con đường bán mai. Các loài hoa khác có thể gặp quanh năm còn mai đến hẹn mới lên. Người bán đứng ven đường cầm trong tay một hoặc hai nhánh. Những nhành mai dường như cũng nhếch nhác trong những bình cắm xạm đen khô héo gầy guộc. Ngày lịm dần mà nắng vàng không tắt - nắng hoàng mai Tôi được bữa ngắm no mắt nhánh gầy yểu điệu nhánh ghép bung xung nhánh lác đác vu vơ vài nụ chúm chím nhánh rộn rã tưng bừng với hàng loạt nụ cười trải lòng phơi dạ nhánh e ấp trong kín sắc vàng. ngắm thôi không hỏi giá vì nghe người bán trả lời kẻ khác cũng đã lặng người. Tôi đi hết đường mai tự an ủi đi về tay trống rỗng. Hồn còn 1 biển hoa. Xế điếc chưa chịu về đạp rao rảo. Nó đổi hướng chạy bon bon khi gặp 1 người chỉ Phía trên quảng trường mai rẻ Tôi gặp chị Ở đó trên đường chiều vắng vẻ. Chị đang tất tả chạy về thành phố. Nón lật ngược đằng sau trên tay là 1 cành mai nhỏ. - Bán không chị - Bán chớ Chị vừa trả lời vừa thở. Gương mặt tiều tuỵ tương phản với nhánh mai tươi rói trong tay. - Mấy - Tôi hồi hộp. - Hai chục. Trang 1 2 http Hai Người Đàn Bà Và Một Nhành Mai Sưu Tầm Đúng y nguyên tờ bạc duy nhất nằm trong túi áo ấm tôi. Thế nhưng thói đàn bà mua là trả khiến tôi buộc miệng - Mắc rứa - Cô cho mười lăm ngàn cũng được. - Chị tự ý hạ. Tôi cầm mai còn chị cầm tiền quay về. Vẫn chạy. Chạy được .

TỪ KHÓA LIÊN QUAN
TÀI LIỆU MỚI ĐĂNG