tailieunhanh - Giấc Mơ Đổi Đời

Tôi không thể tha thứ được! Thành nói với một âm vực nhỏ gọn nhưng lạnh và sắc, cộng với nét mặt gần như đóng băng làm Huyền như va phải một bức tường rắn khiến cô phải thụt lui hai bước | Giấc Mơ Đổi Đời Sưu Tầm Giấc Mơ Đổi Đời Tác giả Sưu Tầm Thể loại Truỵện Ngắn Website http Date 20-October-2012 --xxxuuu-- _ Tôi không thể tha thứ được Thành nói với một âm vực nhỏ gọn nhưng lạnh và sắc cộng với nét mặt gần như đóng băng làm Huyền như va phải một bức tường rắn khiến cô phải thụt lui hai bước. Cô ngó trân trân vào gưong mặt người đàn ông đã có cùng cô hon mười năm chung sống hoi thở cô ứ nghẹn trọng cổ họng tay chân không kềm nổi một độ rung cho dù nó đã được cố gắng hết mức. Bỗng có tiếng một đứa trẻ từ ngòai cổng chạy vào liến thoắng _ Ba oi .ba oi chú Tân cho con bong bóng nè ba oi Huyền quay ngoắt và sụp xuống để đón lấy đà chạy của đứa con gái chỉ nhanh hon một giây Thành đứng ngáng trước mặt Huyền dang tay ôm bổng đứa bé và cũng vẫn gịong nói sắc gọn nhỏ nhưng sức nặng của nó đủ đè bẹp niềm khao khát trong lòng người đàn bà _ Cô đi đi từ nay nó là một đứa trẻ mồ côi. Rồi không một chút trù trừ để có co hội cho một lời van xin Thành quay lưng khuất nhanh sau cánh cửa để vọng lại một âm thanh khô khốc lạnh lùng. Huyền đổ sụp xuống chết lặng giữa mảnh sân hoe hoe vài sắc hoa trong chiều nắng nhạt. Tiếng con gái hồn nhiên sau cánh cửa làm quặn thắt cả ruột gan Huyền ôm bụng cong gập người cô muốn khóc mà không thể nào bật ra được thanh âm đang dồn thành những tiếng nấc khùng khục trong cổ họng. Một lúc sau cô đưa mắt đờ đẫn nhìn ngôi nhà sang trọng đến xa lạ câm lặng đến tàn nhẫn ngôi nhà mà cô ngỡ rằng sẽ rộng cửa đón cô sau bảy năm lênh đênh ở xứ người. Vậy biết rất rõ tính Thành cô không thể lay chuyển bức tường đá trong anh nhưng cô cũng không thể trách óan anh anh không hề có lỗi tất cả những tội lỗi thuộc về cô cho dù động co và mục đích nó là gì đi nữa thì cũng không thể bào chữa cho những hành vi của một người đàn bà đã phản bội lại tình yêu và lòng tin của người chồng. Trời sẫm dần cánh cửa kia đã không một lần hé ra Huyền ôm mặt chống tay đứng dậy thất thểu bước ra ngòai cánh cổng. Thành nhè nhẹ rút cánh tay ra khỏi

TỪ KHÓA LIÊN QUAN