tailieunhanh - Tuyết hoa hồng mai

“Chàng, đã bao giờ chàng yêu ta chưa? Đêm đêm, ta không biết tự hỏi lòng câu này bao nhiêu lần. Lần nào cũng tự mình hỏi rồi tự mình trả lời rằng: “ Chàng chưa bao giờ yêu ta.” Ta một mình ôm mối tình si mà chẳng mong được hồi đáp. | m I I Tuyêt hoa hông mai Chàng đã bao giờ chàng yêu ta chưa Đêm đêm ta không biết tự hỏi lòng câu này bao nhiêu lần. Lần nào cũng tự mình hỏi rồi tự mình trả lời rằng Chàng chưa bao giờ yêu ta. Ta một mình ôm mối tình si mà chẳng mong được hồi đáp. Là ta không mong hay biết rằng không thể nên lờ đi mong muốn trong lòng Ta với chàng cùng đường nhưng không chung lối. Chàng là tiên còn ta. Ma không ra ma quỷ không ra quỷ. Ta lạnh lùng kiêu bạc cô độc trong đêm. Không qua lại với ai ngoại trừ lâu chủ. Sống làm người của Lâu chủ chết vì lâu chủ là lời thề ước ta đã định khi theo người về đây. Có ơn phải trả đó là nguyên tắc mạng của ta chính là của người. Dầu biết thế cớ sao lòng ta vẫn hướng về chàng. Chàng - Âu Dương Tâm thần quân Tiên giới người người ngưỡng mộ. Năng lực bất phàm thọ ngang trời đất. Theo lệnh bề trên đến diệt Dạ Ngọc Lâu. Nàng -Xuất thân bí hiểm một thân hắc y cùng Ám Dạ khí tên hiệu Ám Tử. Tuân lệnh giết chàng vì tồn vong Hắc giới. Hai bên giao đấu dưới đêm trăng mơ hồ lạnh lẽo. Tiếng vũ khí va nhau phát ra thứ âm thanh nặng nề chát chúa. Giống như tâm nàng hiện ngập tràn bi thương. Nàng thấy rõ khuôn mặt khuynh thành của chàng khuôn mặt cao ngạo lạnh lùng nàng thân thuộc hơn ai hết. Chàng không nhận ra nàng sa lưới màu đen đã che đi gương mặt nàng. Vì giờ nàng là Ám Tử của Dạ Ngọc Lâu không còn là Tuyết Nhi của chàng nữa. Sân lớn rộng thênh thang mọi người trong lâu đều tề tựu bao gồm cả lâu chủ. Nàng muốn nương tay nhưng không thể. Hiện tại chàng và nàng đều đang thực thi nhiệm vụ nàng không thể vì tình riêng mà nương tay với chàng. Nhưng nếu bảo ngày hôm nay tại đây phải giết chết chàng thì nàng thật không nỡ. Vì không nhận ra nàng nên Âu Dương Tâm hạ thủ không chút lưu tình. Dưới lực đánh của chàng mặt đất như rung chuyển thanh âm nứt vỡ vang ầm trời gió bão bắt đầu nổi lên gào thét. Nàng thì vẫn cố chấp dồn lực chống đỡ. Nàng biết chống đỡ mãi không phải cách hay bên dưới kia mọi người và lâu chủ đang nhìn nàng. Không còn cách nào khác nàng .

TỪ KHÓA LIÊN QUAN