tailieunhanh - Nhà Sư Mất Tai

Vào một thời xa xưa của xứ Phù Tang tam đảo, các sứ quân tranh quyền, giành ảnh hưởng, khu vực rất là gây cấn. Nơi một đảo nọ có hai vị sứ quân Lang và Hân tranh chấp với nhau từ mấy mươi năm qua, hao binh tổn tướng rất nhiều mà phần thắng bại chưa nghiêng về bên nào cả. Rồi năm ấy, hai bên đồng thoả thuận đánh một trận then chốt Họ dàn chiến thuyền ra, hết bắn xa lại cận chiến. Chiến sĩ đôi bên đều chết rất oai hùng. Sau cùng đoàn cảm tử. | Phan Khương Thái Nhà Sư Mất Tai TỦ SÁCH TUỔI HOA Trích trong Bán Nguyệt San Tuổi Hoa số 226 phát hành ngày 1 - 9 -1974 Vào một thời xa xưa của xứ Phù Tang tam đảo các sứ quân tranh quyền giành ảnh hưởng khu vực. rất là gây cấn. Nơi một đảo nọ có hai vị sứ quân Lang và Hân tranh chấp với nhau từ mấy mươi năm qua hao binh tổn tướng rất nhiều mà phần thắng bại chưa nghiêng về bên nào cả. Rồi năm ấy hai bên đồng thoả thuận đánh một trận then chốt. Họ dàn chiến thuyền ra hết bắn xa lại cận chiến. Chiến sĩ đôi bên đều chết rất oai hùng. Sau cùng đoàn cảm tử của sứ quân Lang nhờ trên gió nên có phần thắng thế hơn phe của sứ quân Hân lần lượt hy sinh vì tên giáo của đối phương. Lửa cháy phừng từ cánh buồm lan xuống cột rồi sàn mạn thuyền. Trên chiến thuyền chạm rồng phụng chỉ còn sót lại một bé gái độ 3 tuổi. Bà nhũ mẫu ẵm con của sứ quân Hân lo lắng kêu cứu còn có ai ngoài vài cung nữ cũng sợ hãi gào khóc. Họ không thể chui trở xuống khoang núp tên. Thôi thì liều mình nhảy đại xuống đại dương xanh thẳm bây giờ đỏ nhuộm vì máu đào và lửa khói lan tràn. Không có ai giải cứu thà họ tự tử hơn là bị giặc bắt về giam cầm hành hạ. Cũng kể từ đó dân chúng quanh vùng đêm ngày bị đoàn âm binh phá khuấy không sao làm ăn được. Bọn họ cùng chung nhau lập nên một cảnh chùa để mong nhờ tiếng chuông đánh lên lâng lâng vào cõi hư vô mà cảnh tỉnh đi được phần nào lòng hiếu sát của đoàn âm binh. Ngôi chùa hoang vắng lắm. Riết rồi dân chúng như quên hẳn hoà thượng trụ trì. Có việc gì dân cũng tránh con đường gần nhưng phải đi ngang qua bãi tha ma. Họ sợ trông thấy dãy mộ buồn tênh không người nhang khói. Họ sợ cả mái ngói đỏ của chùa dần sương phủ rêu phong nhất là tiếng kinh kệ giải oan đều 1 điệp khúc sầu bi của hoà thượng trụ trì vẳng đưa. Còn người phương xa không thể ngờ được giữa cảnh điêu tàn ấy lại có một cảnh chùa cô đơn âm thầm thách thức với thời gian không màng sự lãng quên của người đời. Ấy vậy mà cũng có kẻ lần mò đến chùa cho bằng được mới là kỳ. Bởi vì gã .

TỪ KHÓA LIÊN QUAN