tailieunhanh - Nhà Có Cửa Khóa Trái

Thử tưởng tượng một người đàn ông đứng tuổi, đứng đắn. Một người đàn ông sắp sửa 40 tuổi, có vợ, có địa vị tiền bạc. Không lý tưởng sao, tuyệt vời nữa. Một hôm chàng nói với tôi : - Em dám bỏ trốn với anh không ? Tôi nhìn chàng nghi ngờ : - Chưa có cuộc ngoại tình nào thành công cả. Chàng hỏi : - Ngoại tình là gì ? - Là một cố gắng tuyệt vọng. Chàng có vẻ tâm sự : - Có khi chung thủy cũng là một cố gắng tuyệt vọng. Tôi. | Trần Thị Ngh Nhà Có Cửa Khóa Trái Thử tưởng tượng một người đàn ông đứng tuổi đứng đắn. Một người đàn ông sắp sửa 40 tuổi có vợ có địa vị tiền bạc. Không lý tưởng sao tuyệt vời nữa. Một hôm chàng nói với tôi - Em dám bỏ trốn với anh không Tôi nhìn chàng nghi ngờ - Chưa có cuộc ngoại tình nào thành công cả. Chàng hỏi - Ngoại tình là gì - Là một cố gắng tuyệt vọng. Chàng có vẻ tâm sự - Có khi chung thủy cũng là một cố gắng tuyệt vọng. Tôi kêu lên - Vậy chứ ngoại tình là gì - Là yêu một lần nữa mà không cần phải cố gắng. Tôi chịu chàng có lý. Hôm đó chúng tôi đi chơi xa lần đầu. Xe qua khỏi Đập Đá vào Vỹ Dạ. Chàng ngâm nga giọng ấm Lâu quá không về thăm thôn Vỹ Nhìn nắng hàng cau nắng mới lên. Nắng thật. Nắng lướt trên những tàu cau xanh mượt rộn rã chói chang. Mặt sông Hương như có trăm ngìn mãnh chai vỡ lóng lánh những ngôi nhà rãi rác đọc đường tường cổng im lìm trong cái vẻ quan liêu rơi sót những bụi tre xanh mát những con đường nhỏ um tùm cây lá dẫn xuống bờ sông thềm đá dưới mé nước. Tôi đã nghĩ thầm chàng thật thi sĩ chàng vẫn có cách nói chuyện ví von rất duyên dáng và khả năng liên tưởng của chàng thật bén nhạy bất ngờ. Chàng thuộc nhiều thơ tiền chiến biết nhiều về địa lý nước nhà cũng nhưnguồn gốc các di tích lịch sử chàng thực tế trong công việc nhạy cảm trước mọi hoàn cảnh và mơ mộng trong tình yêu. Đó là một người đàn ông có tâm hồn và biết liều lĩnh biết ngoại tình. Sau đó như cao hứng bởi cảnh trí thanh bình và tươi mát trước mắt chàng luôn miệng ngâm thơ. Xe ra cửa Thuận. Trời vẫn trong sáng cho tới hai giờ rưỡi rồi đột nhiên đổ mưa. Cơn mưa mịn màng làm trời đất trắng xóa như được phủ một lượt tơ mỏng. Ở một đoạn đồng trống chàng dừng xe lại sát mé ruộng. Chúng tôi hôn nhau. Cái hôn đầu tiên chưa kịp đoán trước hay chuẩn bị dù sao cũng đã làm tôi thất vọng chút ít. Tôi quệt nước bọt trong tay áo và chàng có vẽ bồn chồn khi nhìn thấy cử chỉ đó. Tôi không biết lúc ấy tôi khinh chàng. Tôi nói À thì ra Chàng tỏ vẻ không hiểu. Tuy nhiên