tailieunhanh - Nguồn Cội

Dòng Phú Lương bắt đầu từ trên núi, vòng qua mé rừng phía Tây rồi thắt lại như eo người con gái, chảy róc ra róc rách cho tới lúc gặp chỗ bằng phẳng bỗng tuôn ra ào ạt. Dưới chân núi là làng. Lũ trẻ làng vẫn thường lên núi lấy củi và măng rừng. Từ trên núi nhìn xuống, khúc sông chảy qua làng có hình người đàn bà mang thai xoã tóc. Có một điều lạ là nước ở khúc sông này không khi nào cạn, bao giờ cũng ăm ắp đầy. Đêm đêm, khi lũ gà. | Khánh Hiền Nguồn Cội Dòng Phú Lương bắt đầu từ trên núi vòng qua mé rừng phía Tây rồi thắt lại như eo người con gái chảy róc ra róc rách cho tới lúc gặp chỗ bằng phẳng bỗng tuôn ra ào ạt. Dưới chân núi là làng. Lũ trẻ làng vẫn thường lên núi lấy củi và măng rừng. Từ trên núi nhìn xuống khúc sông chảy qua làng có hình người đàn bà mang thai xoã tóc. Có một điều lạ là nước ở khúc sông này không khi nào cạn bao giờ cũng ăm ắp đầy. Đêm đêm khi lũ gà đã lên chuồng tôi nằm bên cạnh mẹ nghe kể về sự tích cô Hòn. Rằng ngày xưa ở giữa sông chưa có gò đất nổi lên như bây giờ. Khi cô Hòn bị người yêu phụ bạc quẫn tiết nhảy xuống sông tự vẫn. Thế rồi sau một trận mưa lớn người ta nhìn ra sông thấy gò đất đã nổi lên. Năm tháng qua đi phù sa bồi đắp gò đất ngày một rộng lớn. Dân trong làng bắt đầu lo sợ nó sẽ lấp mất dòng sông. Một hôm có một người ghé qua làng mách rằng nếu vào đúng đêm rằm sai chín người con trai đồng trinh đội chín mâm lễ vật ngồi ở chín điểm gồ lên cao hơn bình thường trên gò cúng cô Hòn đúng chín ngày chín đêm gò sẽ không phình ra nữa. Những người già trong làng nửa tin nửa ngờ bèn họp lại sau một ngày tranh cãi cuối cùng quyết định thử làm theo lời mách của người kia. Đêm rằm chín người con trai đồng trinh được đưa ra thuyền. Đợi trăng lên thì bắt đầu hành lễ. Dân trong làng ra xem đứng chật kín bờ sông. Gió bắt đầu nổi lên. Chín ngọn nến lay lắt một lúc rồi bất ngờ bùng cháy. Vầng trăng bị vạch trần sáng vằng vặc. Gió nổi lên một lúc thì lặng. Nửa khuya nghe văng vẳng tiếng cười rồi tiếng khóc từ mặt sông cất lên đẳng đót. Chín anh con trai đội lễ ngồi im lặng như thiền không ăn chỉ thỉnh thoảng có người đút cho miếng nước. Sau này chín người đội lễ hôm ấy lúc gần chết mới kể lại Khi gió im thì cũng là lúc thấy trong người rạo rực như bị đốt cháy bản năng ham muốn trỗi dậy nhưng không thể nhúc nhích. Cứ thế suốt chín đêm dòng máu trong người các anh chảy cuồn cuộn. Các thớ cơ căng ra mắt mờ đi cho đến khi tiếng mõ cuối cùng vừa dứt thì .

TỪ KHÓA LIÊN QUAN
TÀI LIỆU MỚI ĐĂNG
31    252    0    29-04-2024
75    138    0    29-04-2024
165    86    0    29-04-2024
6    88    0    29-04-2024
4    86    0    29-04-2024
crossorigin="anonymous">
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.