tailieunhanh - Đố Kỵ 

Không gian vắng lặng , Tấm như lạc vào cõi chết. Cô nghe những tiếng nấc nhỏ như tiếng khóc. ‐ Ai đó ? – Cô lên tiếng hỏi Trả lời câu hỏi của Tấm chỉ là sự im lặng. Cô quyết phải làm rõ vụ này. Thận trọng bước xuống lầu , cô đi xem xét từng căn phòng một. Những căn phòng được thắp đèn sáng choang và trang trí lộng lẫy nhưng tuyệt nhiên không hề có một bóng người. . | Đố Kỵ Không gian vắng lặng Tấm như lạc vào cõi chết. Cô nghe những tiếng nấc nhỏ như tiếng khóc. - Ai đó - Cô lên tiếng hỏi Trả lời câu hỏi của Tấm chỉ là sự im lặng. Cô quyết phải làm rõ vụ này. Thận trọng bước xuống lầu cô đi xem xét từng căn phòng một. Những căn phòng được thắp đèn sáng choang và trang trí lộng lẫy nhưng tuyệt nhiên không hề có một bóng người. Tiếng rên rỉ dai dẳng không dứt. Tấm đi ra phía sau nhà băng qua cái sân rộng là đến một tòa tháp trắng cao vút. Cô bước vào cửa. Có một cỗ quan tài đặt ở giữa phòng xung quanh là những tên lính đứng canh. Có những người khóc ngất đi có những cái nhìn xen lẫn nước mắt và cũng có một số mỉm cười hài lòng. - Ai chết vậy - Tấm hỏi một tên lính đứng ở cửa. -Nhà vua . - Tên lính ngập ngừng nói - Bệ hạ bị ám sát. Trời tối đen khi tấm ngồi bật dậy thở hổn hển trán ướt mồ hôi. Căn phòng lạnh buốt. Còn mấy tiếng nữa mới rạng đông chung quanh im lặng như tờ. Cô đã thức lòng trán ngập một xúc cảm không tên nhoi nhói như là sự đau khổ. Nỗi đau từ trong tiềm thức. Tấm hồ i hộp liếc sang bên cạnh nhà vua vẫn còn đang say ngủ. Mái tóc đen rũ xuống khuôn mặt uy nghi. Cô chợt thở phào nhẹ nhõm tất cả chỉ là cơn ác mộng. Dẫu sao cũng không ngủ lại được cô thong thả ra dạo ngoài vườn. Cảnh vật mới thân thương làm sao Cô sẽ rất vui rất vui khi được trở về bên người cô yêu mến. Rồ i đây cánh cửa hạnh phúc sẽ dang rộng chào đón cô. Cô có cả quyền lực châu báu và tình yêu. Cô được sổng trong tòa lâu đài nguy nga mà không hề lạnh lẽo. Nhưng tất cả đều bắt đầu từ chữ nhưng. Cô không thể thờ ơ trước quá khứ của mình càng không thể bỏ mặc bà lão đã từng bảo bọc cô mà chạy đi tìm hạnh phúc cho riêng mình. Không thể lãng quên chuỗi ngày êm đêm dưới mái nhà tranh này bởi nó đã từng là một phầ n của cô. Dù cô rất muốn đón bà cụ về hoàng cung nhưng . Bà không muốn rời xa nơi đầ y ắp kỉ niệm này mình phải làm sao cho thỏa đáng Tấm nghĩ Không thể đền đáp tấm chân tình ấy chỉ bằng những thỏi vàng vô tri vô giác . - Điều gì làm nàng lo lắng

TỪ KHÓA LIÊN QUAN