tailieunhanh - Người Hát Xẩm Chợ Đông Ba

Một ngày hanh, nắng nỏ hoe hoe vàng qua cửa Thuận An đứng ngơ ngẩn một lúc, xoè tay ra thấy trong tay đã có một bụm cát li ti, dưới chân lá vàng ùa về lợn cợn như vãi trầu. Người đàn ông bốn mươi bốn tuổi kép đã đáp lại ở đâỵ - Từ Hải Vân ngược vào hay Đông Hà đến chú? Chú vị gậy: - Trả lời ông đi con. Đứa bé bên cạnh: - Dạ con qua sông Gianh. - Nghệ An vô hà ? - Ừ Nghệ vô. - Hát bài nghe chơi chú,. | Dương Nữ Khánh Thương Người Hát Xẩm Chợ Đông Ba Một ngày hanh nắng nỏ hoe hoe vàng qua cửa Thuận An đứng ngơ ngẩn một lúc xoè tay ra thấy trong tay đã có một bụm cát li ti dưới chân lá vàng ùa về lợn cợn như vãi trầu. Người đàn ông bốn mươi bốn tuổi kép đã đáp lại ở đâỵ - Từ Hải Vân ngược vào hay Đông Hà đến chú Chú vị gậy - Trả lời ông đi con. Đứa bé bên cạnh - Dạ con qua sông Gianh. - Nghệ An vô hà - Ừ Nghệ vô. - Hát bài nghe chơi chú trời ni thay giải khát Chú khách cất giọng cái loa điện rung rung một giọng trầm như đá cất lên. Nghe không nỉ non nhừa nhưạ không thống và hờn như bọn xẩm thường gặp. Khách vẫn hát giọng kiêu hùng nghe bàng bạc lại hát chữ nữa Phiên phiên vạn lý giá tường yên Tấn tốc khinh trì bộ bộ tiền . Hoa thường hảo nguyệt thường chiêu Nhân tại càn khôn đệ nhất tiêu. mỗi đoạn lại luyến láy vọt cao người vẫn vững mà hồn như baỵ Một lúc dừng lại thấy ồn ào. Xẩm sờ soạng. Hấp tấp cặp mắt vẫn mở to nhưng đã vô hiệu lực trước thế giới màu sắc. - Ai thương cha con xin bỏ vào đây chút tiền cháo gạo. Mấy cô bác bỏ tiền vào lặng lẽ họ chẳng hiểu gì mấy khúc hát đó nhưng thấy vẻ kỳ quặc lạ lùng khác với mấy giọng nhầy nhụa của xẩm khác nên tò mò. Cái thú của người Huế nghe hát trên sông Hương đã vãn nó chỉ dành cho kẻ du lịch. Hát giờ có đoàn hẳn hoi có đàn tranh có nhi. Các nhi ca đời mới xinh mơn mởn. Đâu còn cảnh đêm trăng trong vắt dòng Hương lặng Huế đang trầm bỗng tình như gái xuân vì một giọng hát dài buồn lắm. Vừa đoan trang thục nữ kiểu Huế lại mơi mọc lả lơi cái kín đáo nõn nà của giai nhân. Thế là đàn bà con gái thì lắng nghe đánh thức trái tim đang ngủ say vì điều cũ. Đàn ông con trai cồn cào như say rươu. Giọng cô Nhì đấy . Người con gái hai tám tuổi chồng chết. Bạc phận nhảy xuống sông Hương mà không chết được. Đêm đêm vẫn chèo thuyền thả trôi giọng hát vào nước ngọt lừ. Vừa thương nhớ chồng vừa cám cảnh cô lẻ nên nửa dùng dằng cảnh xưa mà nửa đã thẹn thò mời vãn nhân nhập cuộc. Tiếng hát vãn từ lâu. Cô Nhì đã bỏ