tailieunhanh - Đi Biển Một Mình

Tôi vừa bước chân lên, chiếc xe đò lại hối hả lăn bánh, để lại phía sau một đám bụi đỏ mù. Hình bóng nhạt nhòa của má và đứa con trai bé bỏng đứng chơ vơ bên lề đường khiến tôi phải cắn chặt môi để không bật thành tiếng khóc. | Đi Biển Một Mình Sưu Tầm Đi Biển Một Mình Tác giả Sưu Tầm Thể loại Truỵện Ngắn Website http Date 19-October-2012 Tôi vừa bước chân lên chiếc xe đò lại hối hả lăn bánh để lại phía sau một đám bụi đỏ mù. Hình bóng nhạt nhòa của má và đứa con trai bé bỏng đứng chơ vơ bên lề đường khiế tôi phải cắn chặt môi để không bật thành tiếng khóc. Đã bao nhiêu lần rồi bao nhiêu lần chia tay như thế này rồi mà tôi vẫn không sao quen được trái tim yế u đuối tội nghiệp của tôi vẫn không ngừng thổn thức. Lần đầu tiên tôi bước ra đi là lúc thằng bé vừa tròn 16 tháng. Nó hồng hào khỏe mạnh và giống anh như khuôn đúc. Tôi ôm chặt nó vào lòng vuốt ve hôn hít Con ngoan con ở nhà với ngoại mẹ đi làm mai mốt về có tiền mẹ sẽ mua cho con thật nhiều đồ chơi thật nhiều kẹo bánh . Tôi nghẹn ngào nhưng thằng bé vẫn vô tư. Nó chưa hiểu mai mốt là bao lâu nó chưa biếì mẹ nó đi lần này không phải như hàng ngày đi chợ mà là lâu lắm mới về. Viễn cảnh có nhiều đồ chơi nhiều bánh kẹo khiế nó cười toe toét. Nó cũng ôm hôn tôi và dặn Mẹ nhớ mua cho con cây kèn thổi tò te nghe mẹ . Nó vẫy tay chào tôi vội vã bước đi rồi lại cuống quýt quay vào xiết chặt nó trong vòng tay hôn như mưa như gió lên khuôn mặt bé thơ còn thơm mùi sữa hôn đôi bàn tay nhỏ xíu xinh xinh hôn đôi bàn chân mới tập tễnh đi những bước đầu đời. Hôn như chỉ được hôn một lần này thôi rồi vĩnh viễn xa rời . Nước mắt tôi lã chã rơi tôi thấy má cũng quay đi lấy khăn chậm lên hai khóe mắt. Đoạn đường từ nhà tôi dẫn ra lộ cái hôm đó như dài thăm thẳm . Tôi đã sống nhiều ngày đêm thưong nhớ lo âu những bữa ăn nghẹn lại nửa chừng và những giấc ngủ muộn mằn đong đầy nước mắt. Có đêm tôi mơ thấy con tôi theo bà ngoại đi chùa rồi lạc mất. Giật mình thức dậy tôi cuống cuồng lo sợ mong trời mau sáng để xin bà chủ về quê biếì đâu chẳng phải đó là niềm báo trước Hàng may đang nhiều cần giao gấp cho kịp chuyế n nên bà chủ không cho tôi về thế là suốt tuần tôi sống trong tâm trạng thắc thỏm lo âu. Nhiều lúc tôi muốn mang hành lý trở về. Mặc

TỪ KHÓA LIÊN QUAN