tailieunhanh - Sương Sa Lạnh Lùng
Mình về cho chóng mình ra Kẻo em chờ đợi Sưong sa lạnh lùng (Hát ru) Cứ nghe giọng ca vọng cổ cất lên từ căn nhà trong kẹt xóm là ai cũng hiểu trời đã về chiều. Bởi vì chỉ có thời gian này thì chủ nhân căn nhà mới có mặt, và vì buồn quá, anh ta phải cất tiếng lên cho đỡ thấy cô đơn. Điều này anh ấy đã làm từ năm này sang tháng khác, thuần thục, chăm chỉ và nhẫn nại một cách thành tín, dường như nếu không như vậy thì lòng anh. | Sương Sa Lạnh Lùng Huân Long Sương Sa Lạnh Lùng Tác giả Huân Long Thể loại Truỵện Ngắn Website http Date 29-October-2012 Mình về cho chóng mình ra Kẻo em chờ đợi Sưong sa lạnh lùng Hát ru Cứ nghe giọng ca vọng cổ cất lên từ căn nhà trong kẹt xóm là ai cũng hiểu trời đã về chiều. Bởi vì chỉ có thời gian này thì chủ nhân căn nhà mới có mặt và vì buồn quá anh ta phải cất tiếng lên cho đỡ thấy cô đơn. Điều này anh ấy đã làm từ năm này sang tháng khác thuần thục chăm chỉ và nhẫn nại một cách thành tín dường như nếu không như vậy thì lòng anh sẽ thấy mông mênh vô tận. Quanh đi quẩn lại vẫn chỉ là một lời oán than trách móc ai đó về một cuộc tình lãng đãng trôi qua. Thực sự câu ca chẳng ra đầu ra đuôi gì hết có khi còn sai trật với cung điệu của một bài vọng cổ huê tình thế nhưng điều đó có hề gì miễn là khi hát lên anh thấy trút đi được một chút sầu nhen nhóm. Anh đã cố quên đi nỗi sầu hờn tủi mà quên hoài hổng được. Nỗi lùng nhùng khi cô ấy đành đoạn chia tay như con dao bén ngọt cắt lìa quá khứ. Anh không trách gì cô mà chỉ buồn vì cô chia tay còn tiếc không để một lời từ giã cho nhau. Hổng biết trời đất có cảm thông dùm cho thân phận của anh chăng mà bữa tối khi cô đi ôi thôi mưa thúi trời thúi đất. Căn nhà anh dột ướt lùm xùm nhưng anh không lạnh vì trời mưa mà quá lạnh vì thương nhớ. Anh cứ lo lo cô đi có kịp trước khi trời chuyển mưa hay là hiện giờ đang lao đao vì ướt át. Bữa đó đột nhiên anh ôm vòng tay mà hát nghêu ngao ai dè thành lời ca không thể nào bỏ được. Hỡi tình lang nàng ơi dẫu có đắng cay chua xót trăm chiều thì sông kia vẫn dâng tràn con nước. Thuyền anh trôi giữa cảnh vắng đắng cay chỉ thiếu bóng hình tình lang chập chờn đâu đó. Anh ca mình ên không có một tiếng đàn hay một nhịp song lang gõ phụ vậy mà sao nó phá tan nát cõi lòng anh. Hằng ngày anh vẫn bôn ba ra đầu ngõ ngồi bơm vá xe lộn sên và sửa ổ líp cho khách. Cà xịch cà xang gặc gặc cần bơm để nhận vài đồng của khách giao cho gặp bữa có ông hoặc quên đêm tiền theo có bà hoặc chưa
đang nạp các trang xem trước