tailieunhanh - Tiếng Gọi Đời Thường
Ở gần khu cảng của Copenhagen, có một con đường tên là Vestervold, tuy mới nhưng vắng vẻ. Ở đó chỉ có vài ngôi nhà, mấy ngọn đèn hơi đốt và hầu như không người qua lại. Ngay cả lúc này, mùa hè, cũng khó mà thấy ai đi dạo ở đó. Vậy mà, đêm qua tôi đã gặp một chuyện ngạc nhiên trên con đường ấy. Tôi đang đi loanh quanh thì có một phụ nữ từ phía ngượi đi tới. Quanh đó không bóng người. Ngọn đèn đường có đốt, nhưng vẫn tối, tối đến tôi không nhìn. | Tiếng Gọi Đời Thường Knut Hamson Tiếng Gọi Đời Thường Tác giả Knut Hamson Thể loại Truỵện Ngắn Website http Date 30-0ctober-2012 --xxxuuu-- Ở gần khu cảng của Copenhagen có một con đường tên là Vestervold tuy mới nhưng vắng vẻ. Ở đó chỉ có vài ngôi nhà mấy ngọn đèn hơi đốt và hầu như không người qua lại. Ngay cả lúc này mùa hè cũng khó mà thấy ai đi dạo ở đó. Vậy mà đêm qua tôi đã gặp một chuyện ngạc nhiên trên con đường ấy. Tôi đang đi loanh quanh thì có một phụ nữ từ phía ngượi đi tới. Quanh đó không bóng người. Ngọn đèn đường có đốt nhưng vẫn tối tối đế n tôi không nhìn rõ mặt bà ta. Tôi thầm nghĩ hẳn cũng là loài đi ăn đêm đây và đi qua bà ta. Đế n cuối đường tôi thả bộ vòng lại. Bấy ấy cũng quay lại và chúng tôi chạm mặt lần nữa. Tôi nghĩ bà ta đang chờ ai đó và bỗng tò mò muốn biếì người đó là ai thế là tôi lại đi qua bà ta. Khi chạm mặt lần thứ ba tôi khẽ bỏ mũ và nói - Xin chào bà Chắc bà đang đợi ai Bà ta giật mình. Không - tức là phải - bà ta đang đợi. - Bà có phiền khi tôi cùng đi dạo với bà cho đế n khi người ấy tới không Không - ít nhất bà ta cũng không phản đối điều đó và còn cảm ơn tôi nữa. Thật ra bà ta giải thích bà chẳng đợi ai. Bà chỉ muốn hít thở khí trời mà ở đây thì yên tĩnh. Chúng tôi đi loanh quanh bên nhau và bắt đầu nói về đủ thứ chuyện tầm phào. Tôi giơ tay cho bà khoác. - Không cám ơn ông - bà ta nói và lắc đầu. Đi dạo kiểu này mãi thì chẳng có gì hứng thú. Tôi không nhìn rõ được bà trong bóng tối tôi bèn đánh một que diêm để xem đồng hồ. Tôi giữ yên cây diêm và nhìn bà ta. - Chín rưỡi rồi - tôi hỏi. - Hay ta ghé vào chỗ nào đó uốn cái gì đi ở Tivoli nhé Hay National - Nhưng ông không hiểu là tôi không thể đi đâu được sao Và đế n bây giờ tôi mới nhận ra bà đeo một tấm mạng đen dài. Tôi. vội vàng xin lỗi và đổ thừa cho bóng tối khiế tôi không được rõ. Và cung cách bà nhận lời xin lỗi của tôi khiế tôi tin rằng Trang 1 4 http Tiếng Gọi Đời Thường Knut Hamson bà không thuộc loại gái ăn đêm thường thấy. - Bà không .
đang nạp các trang xem trước