tailieunhanh - Thuở Áo Trắng Bay

Mười lăm tuổi, hồi đó đã học lớp 10 rồi nhưng em “nai” lắm. Sau buổi biểu diễn văn nghệ ở trường, em quen anh. Thầy chủ nhiệm rủ anh cùng các bạn nữ trong nhóm đưa em về vì nhà em xa quá. “Hải - học 12 5 là “cây” vật lý của lớp đó, mấy đứa”. Thầy giới thiệu anh với cả nhóm. Tụi em nhao nhao “A, vậy là mai mốt có người chỉ bài rồi!”. “Nhớ ưu tiên em Ðào nghe!”. Con đường về nhà em không liền lạc như những con đường khác mà lại. | Thuở Áo Trắng Bay Đào Thắng Duy Thuở Áo Trắng Bay Tác giả Đào Thắng Duy Thể loại Truyện Ngắn Website http Date 29-October-2012 Mười lăm tuổi hồi đó đã học lớp 10 rồi nhưng em nai lắm. Sau buổi biểu diễn văn nghệ ở trường em quen anh. Thầy chủ nhiệm rủ anh cùng các bạn nữ trong nhóm đưa em về vì nhà em xa quá. Hải - học 12 5 là cây vật lý của lớp đó mấy đứa . Thầy giới thiệu anh với cả nhóm. Tụi em nhao nhao A vậy là mai mốt có người chỉ bài rồi . Nhớ ưu tiên em Đào nghe . Con đường về nhà em không liền lạc như những con đường khác mà lại bị cắt ngang bởi một con rạch nhỏ. Người ta chưa kịp bắc cầu nên chèn vào đó một chiếc xà-lan để đi qua. Nhường lối cho em anh nói một câu đế n giờ em còn nhớ rõ Trời ơi Đi học như vầy thì khổ quá Giọng nói của anh có vẻ như là lo lắng mà vừa như là thương hại. Khi đó em cứng cỏi trả lời Có chí thì nên mà . Rồi thôi cả hai không nói với nhau thêm một câu nào nữa. Mấy ngày sau chiều tan học em về một mình và không hay anh đi sau lưng. Hôm nay về trễ vậy. . Em quay nhìn rồi cười Quen không à nghe . Anh không trả lời mà bỏ đi luôn nhanh nhanh như có ai đuổi ngoài sau lưng vậy. Em biếd anh giận rồi nhưng không biếd phải làm sao. Hối hận thì đã muộn. Thầy gặp em không rầy cũng không trách mà chỉ nói lại lời nói của anh Hải nó nói Đào lớp thầy kênh quá . Tại em quên thật thầy ơi Em chỉ biếd nói vậy với thầy mà không biếd phải thanh minh làm sao. Em tự trách mình. Suốt thời gian sau đó anh là nguồn cảm xúc cho hàng loạt những bài thơ của em ra đời và cất giữ đọc riêng như một gia tài quý báu. Những buổi chiều anh đế n trường học phụ đạo thêm cùng buổi với em là tụi nữ quái bạn em lại trêu em inh ỏi. Nhưng tuyệt nhiên anh không nói gì. Có lần anh đứng với thầy chủ nhiệm lớp em ngay trước hành lang nhìn xuống tụi bạn ngoắc lia em đang đi dưới sân. Nhanh lên anh Hải vô nè . Em mắc cỡ đi một mạch vào phòng học và ngồi luôn không chịu ra ngoài mặc tình cho tụi bạn hết lời trêu chọc. Ngày tổng kế t cuối năm anh lại đế n phòng thầy

TỪ KHÓA LIÊN QUAN