tailieunhanh - Theo Lời Chứng Nhân

1 - Mới hôm qua anh còn cảm thấy mình sẽ không bao giờ quyết định nói ra được. Mà nếu quyết định được, thì lời nói lại mắc cứng trong họng, và anh sẽ bị nghẹt thở khi cố tìm cách đẩy nó ra ngoài. Nhưng nói ra thật đơn giản! Hôm nay mọi chuyện đều đơn giản. Hôm nay anh sẽ nói. Hôm nay là một ngày đặc biệt, Polina ạ. Polina à. khi hai người một mình. Anh rót nhanh đầy ly và uống cạn, nuốt ực rõ to. Sau đó, bất ngờ trở nên nghĩ ngợi,. | Theo Lời Chứng Nhân Sưu Tầm Theo Lời Chứng Nhân Tác giả Sưu Tầm Thể loại Truỵện Ngắn Website http Date 29-October-2012 1 - Mới hôm qua anh còn cảm thấy mình sẽ không bao giờ quyết định nói ra được. Mà nếu quyết định được thì lời nói lại mắc cứng trong họng và anh sẽ bị nghẹt thở khi cố tìm cách đẩy nó ra ngoài. Nhưng nói ra thật đơn giản Hôm nay mọi chuyện đều đơn giản. Hôm nay anh sẽ nói. Hôm nay là một ngày đặc biệt Polina ạ. Polina à. khi hai người một mình. Anh rót nhanh đầy ly và uống cạn nuốt ực rõ to. Sau đó bất ngờ trở nên nghĩ ngợi anh chậm chạp lau miệng và chỉ khi đó mới sực nhớ ngập ngừng nghiêng cổ chai về phía chiếc ly của cô. Cô lắc đầu và che miệng ly bằng bàn tay mảnh dẻ uể oải. - Muộn rồi anh Tioma1. Anh có tiễn em không - Sao cơ Đã muộn rồi à Nhưng có thể. - Em phải đi. Cám ơn anh vì bữa tối ngon tuyệt - cô nói và bỏ lại đĩa thức ăn hình như hãy còn chưa đụng tới. Cô đi ra phòng ngoài. - Chính em đã giết cậu ấy - bỗng ứa nước mắt anh gào lên sau lưng cô. Cô chết lặng người nhưng không ngoảnh lại. Anh cười phá lên vẻ thỏa mãn và ranh mãnh nheo mắt nhắc lại - Em đã giết cậu ấy đúng vậy không Khóa cửa vừa dập anh giật mình nhảy bổ ra khoang cầu thang. Thang máy đi xuống kêu lọc xọc ầm ĩ. Anh cẩn thận và gần như nghiêng người cố để không đánh rơi đôi dép đang chực tuột ra chạy xuống một tầng và đến bên cửa sổ cúi nhìn. Cửa ra vào tòa nhà cót két rầu rĩ rồi sập lại. Ngạc nhiên nhận ra vẫn đang cầm chai rượu trong tay anh thận trọng đặt nó lên sàn nhà rồi úp lòng bàn tay như chiếc mặt nạ đi bơi tì rõ lâu vào cửa kính. Sau đó chậm chạp đứng thẳng người bất lực buông thõng hai tay đăm chiêu lê bước lên tầng. Đôi môi anh run run còn vẻ mặt biến đổi cứ như thể anh đã tìm cách thuyết phục đến tuyệt vọng một ai đó tin vào lẽ phải của mình. Dừng bên cửa căn hộ và sau một lát giậm chân tại chỗ anh ngoái cổ nhìn ra đằng sau. Cái nhìn của anh chập chờn lướt trên màu sơn tường tróc loang lổ dán chặt vào các vết xước Trang 1 7 http Theo .

TỪ KHÓA LIÊN QUAN