tailieunhanh - Theo Dấu Chân Người Tàn Hình
- Có những bí mật không cho phép được tiết lộ. Hỡi ôi, đôi khi lương tâm con người đặt lên anh một gánh nặng tràn đầy kinh hãi đến nỗi chỉ có thể trút bỏ nó xuống mồ. Cho nên bản chất của mọi tội ác vẫn là điều bí mật” Edgard Poe Vào sáng sớm, chuông gọi cửa vang lên trong căn hộ Moscow của tôi. Trong nhà, ngoài tôi ra, không có ai cả. Tôi bực dọc đứng dậy rời bàn viết và tiến ra mở cửa. Ở đầu cầu thang, trong bóng tối lờ mờ của. | Theo Dấu Chân Người Tàn Hình Khuyết Danh Theo Dấu Chân Người Tàn Hình Tác giả Khuyết Danh Thể loại Truyện Ngắn Website http Date 29-October-2012 - Có những bí mật không cho phép được tiết lộ. Hỡi ôi đôi khi lương tâm con người đặt lên anh một gánh nặng tràn đầy kinh hãi đế n nỗi chỉ có thể trút bỏ nó xuống mồ. Cho nên bản chất của mọi tội ác vẫn là điều bí mật Edgard Poe Vào sáng sớm chuông gọi cửa vang lên trong căn hộ Moscow của tôi. Trong nhà ngoài tôi ra không có ai cả. Tôi bực dọc đứng dậy rời bàn viếì và tiến ra mở cửa. Ở đầu cầu thang trong bóng tối lờ mờ của buổi sớm ảm đạm là một phụ nữ với cái túi xách to bằng da màu đen trong tay. Khuôn mặt bà gầy gò má hóp sâu và đôi mắt u uẩn đã khóc nhiều. Người phụ nữ lạ khoác chiế bành tô ngắn với đai thắt bằng da cổ áo và cổ tay cũng làm bằng thứ da mềm màu đen. Bà đi đôi ủng cao đế n đầu gối ống rất hẹp bằng da thuộc. Một đám mây đặc vô hình của loại nước hoa ngoại nào đó bao quanh bà. - Bà hỏi ai - Tôi hỏi. - Chào ông. Ông hẳn là không nhận ra tôi Bà nói tiếng Nga với một chút giọng lơ lớ phải tinh ý lắm mới nhận ra. Bà không xướng họ cũng chẳng gọi tên tôi. Tôi nhìn vị khách buổi sớm này và vắt óc để nhớ xem tôi đã gặp bà ở đâu và vào lúc nào. - Ông không nhận ra tôi cũng dễ hiểu thôi - người phụ nữ vận đồ đen nói - chúng ta gặp nhau kể cũng đã hơn mười năm rồi. Và cũng chẳng phải chỉ tại thời gian. Chúng tôi vào phòng ngoài. Tôi đỡ lấy chiếc áo bành tô của bà và đẩy cửa vào căn phòng to rộng sáng sủa. - Xin mời bà vào Tôi nhìn kỹ bà khách dưới ánh sáng tự nhiên ban ngày và cảm thấy có lẽ mình đang dần dần đoán ra. Chẳng lẽ đó lại là Velga Rudolfopna mẹ của anh bạn quen người Mỹ của tôi là Serge Tôi đã gặp anh ở nơi xa lắc xa lơ đối với Moscow ở Hợp chủng quốc Hoa Kỳ. Nhưng vào hồi đó Trang 1 4 http Theo Dấu Chân Người Tàn Hình Khuyết Danh Velga Rudolfopna đang độ xuân sắc hoạt bát căng nhựa sống. Hồi ấy bước đi của bà còn uyển chuyển duyên dáng trang phục của bà còn trắng và mỏng lướt
đang nạp các trang xem trước