tailieunhanh - Những Lớp Phù Sa

Phải ở đời, mỗi người sẽ day dứt bởi điều gì ấy? Đời chị day dứt bởi sóng nước. Tiếng sóng ám ảnh ngày. Tiếng sóng ám ảnh đêm. Cả trong giấc ngủ sóng còn ám ảnh. Sông! Là từ nhỏ chị đã thấy. Và đời chị cũng gắn liền với sông. Sông tạo sóng. Sóng xô qua đời chị lớp này lớp khác. Xoáy sâu thành bờ lở? Bồi đắp phù sa? Nhưng lắng đọng ngày một đầy lên. Tiếng xe máy đi xuống chân cầu. ánh đèn pha loang nảy lập bập trên đường gồ ghề. Đến đầu. | Những Lớp Phù Sa Đinh Ngọc Hùng Những Lớp Phò Sa Tác giả Đinh Ngọc Hùng Thể loại Truỵện Ngắn Website http Date 27-October-2012 Phải ở đời mỗi người sẽ day dứt bởi điều gì ấy Đời chị day dứt bởi sóng nước. Tiếng sóng ám ảnh ngày. Tiế g sóng ám ảnh đêm. Cả trong giấc ngủ sóng còn ám ảnh. Sông Là từ nhỏ chị đã thấy. Và đời chị cũng gắn liền với sông. Sông tạo sóng. Sóng xô qua đời chị lớp này lớp khác. Xoáy sâu thành bờ lở Bồi đắp phù sa Nhưng lắng đọng ngày một đầy lên. Tiế g xe máy đi xuống chân cầu. ánh đèn pha loang nảy lập bập trên đường gồ ghề. Đế n đầu hồi tiếng xe máy và ánh đèn tắt ngấm. Thằng Thiện đã về. Nó càu nhàu chuyện bực mình vừa gặp - Vập đầu bọn gái ăn sương ngày mai đi chợ không tránh đâu khỏi đen đủi. Thấy chị ngồi ở hiên nó tháo đôi sọt vứt vào xó sân hỏi - Nhà tôi đâu mẹ - Nó đang rửa chum vại dưới sông- Chị đáp. - Xì Giờ này hẵng còn sờ sịt. Mà tôi ra sông tắm đây. Nó cởi áo vắt lên vai cắm đầu bước. Đi được một đoạn nó nói với lại phía sau - Mà này mẹ Mấy người bên chợ huyện họ khen mắm nhà mình thơm lại ngấu. Họ bảo ngày mai đặt thêm mấy hũ. Cơ chừng có kịp không - ừ Mấy hũ mới cũng ngấu rồi đấy. Bóng thằng Thiện đã khuất dưới bờ sông. Chị trở vào trong nhà. Khắp nhà mắm đang ngấu bốc mùi thơm đặc trưng. Chị có cái tật cứ mỗi lần thấy nó về lại giật mình. Mới ngoài hai mươi mà nó đã bươn chải Bắc Nam làm cửu vạn lơ xe phụ hồ rồi đi cát. Năm ngoái còn theo bạn lên tận cửa khẩu Lạng Sơn buôn lậu sang Tuyên Quang đãi vàng. Vừa rồi bên kia cầu có mở công ty may nó nộp đơn xin đi công nhân nhưng được ba tháng thì bỏ. Nó bảo làm ở đó đồng lương bèo bọt lại bó buộc chẳng ra sao. Giờ về chạy chợ suốt ngày quần quật trên đường mặt cháy sém vì nắng nhưng lòng thì thoải mái. Có hôm tụ tập uống bia đâu đó với bạn tối trẫm mới về lại bảo Ngẫm lại đời vừa muốn sống lại vừa muốn chết . Cách ăn nói của nó bỗ bã chao chát chỏng lỏn đôi khi chị cũng thấy chạnh lòng. Nhưng nghĩ nó là con mình lại thôi. Để sau đó lại có lúc chạnh lòng. Xã hội quăng