tailieunhanh - Kịch Câm

Từ đây, nó nghĩ, mọi thứ tự, luật lệ đã thay đổi: Với mẩu giấy này, nó trở nên một người có vai vế trong nhà, nó sẽ được tự do, tự do tiếp bạn bè và chiều tối, thoải mái mà đi chơi và nhất là, nó đã có cái cớ để đổ tội cho những sai lầm nếu có, sau này. Tờ giấy thông hành ấy nhỏ bằng hai bao diêm, một cạnh xé lam nham, vội vã, một lời hẹn yêu đương của một người già quên tuổi tác và nghĩa vụ - bố nó - với. | Phan Thị Vàng Anh Kịch Câm Từ đây nó nghĩ mọi thứ tự luật lệ đã thay đổi Với mẩu giấy này nó trở nên một người có vai vế trong nhà nó sẽ được tự do tự do tiếp bạn bè và chiều tối thoải mái mà đi chơi và nhất là nó đã có cái cớ để đổ tội cho những sai lầm nếu có sau này. Tờ giấy thông hành ấy nhỏ bằng hai bao diêm một cạnh xé lam nham vội vã một lời hẹn yêu đương của một người già quên tuổi tác và nghĩa vụ - bố nó - với một người nó không hề có một tý khái niệm nào về tuổi đẹp xấu nghề nghiệp hoàn toàn lù mù chỉ hiểu bố nó tha thiết viết Em . Như một con rắn nó trườn đến một hàng photocopy thật sang ở đấy chắc không ai biết nó là ai hai tờ một tờ đút túi một tờ nó lẳng lặng đưa cho ông bố đang ngồi đọc báo và cười một cái cười ngang hàng không phải của con dành cho bố. Một trật tự mới ngay lập tức được thiết lập bố nó cầu khẩn và căm thù nhìn nó cái đứa lầm lì nhất trong bốn đứa đây cái đứa ít nhìn vào mắt ông nhất trong nhà hầu như hai bố con không trao đổi gì ngoài những câu chào tiếng mời cơm đứng trước nó ông thật sự thấy mình là chủ gia đình một gia đình của trăm năm xa xưa mà trong thâm tâm ông đàn ông nào cũng ao ước. Bây giờ nó đứng trước ông điệu bộ rất lễ phép cũng lẳng lặng không một lời. chỉ có cái cười nhẹ nhàng và đôi mắt. Ông bố hiểu ra nó thỏa mãn biết bao nhiêu nó đã căm hờn ông biết bao lâu. Bà mẹ không biết gì chỉ thấy các con mình ít bị la mắng hơn những bữa cơm dọn trễ một chút cũng không sao đứa nào chậm chân ngồi trễ một chút cũng không sao ông chồng đăm chiêu thờ ơ dễ tính. lẫn lộn. Và nó nó không sử dụng ngay cái quyền của giấy thông hành ấy vẫn chưa thằng bạn trai nào được tiếp vào chiều tối vẫn chưa một buổi đi chơi nào quá lâu. Không phải vì nó còn sợ chỉ đơn giản là nó chưa. quen được tự do chỉ thế thôi chẳng có tí ti đạo đức nào trong việc chậm trễ này cả. Rồi nằm dài một trưa nó nghĩ Hay thật mình bây giờ lại còn đạo đức hơn bố mình Bây giờ mà đi chơi nhiều thì lại hư bằng nhau. Mình càng nghiêm trang ông cụ càng hãi

TỪ KHÓA LIÊN QUAN
crossorigin="anonymous">
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.