tailieunhanh - Một Chuyện Rất Nhỏ Nhoi

Mỗi lần mẹ hớt tóc tôi xong là em tôi lại lắc đầu nhìn tôi bảo: - Em không hiểu tại sao anh Tiến cứ để cho Măng cắt tóc anh Tiến. Măng là mẹ, là chúng tôi gọi tắt từ chữ maman mà ra. Mỗi lần như thế, tôi chỉ biết cười xuôi mà nói: - Măng cắt tóc cho anh bao nhiêu năm nay, anh quen vậy rồi. Tôi vốn không ưa con cà con kê về những chuyện tình cảm. Những chuyện ấy, khi người ta không tự cảm nhận được, có giải thích cũng bằng thừa | Doãn Mạnh Tiến Một Chuyện Rất Nhỏ Nhoi Mỗi lần mẹ hớt tóc tôi xong là em tôi lại lắc đầu nhìn tôi bảo - Em không hiểu tại sao anh Tiến cứ để cho Măng cắt tóc anh Tiến. Măng là mẹ là chúng tôi gọi tắt từ chữ maman mà ra. Mỗi lần như thế tôi chỉ biết cười xuôi mà nói - Măng cắt tóc cho anh bao nhiêu năm nay anh quen vậy rồi. Tôi vốn không ưa con cà con kê về những chuyện tình cảm. Những chuyện ấy khi người ta không tự cảm nhận được có giải thích cũng bằng thừa. Em tôi từ nhỏ đã biết chú trọng về lối ăn mặc cách chải tóc rẽ ngôi nên em không hiểu cũng phải. Với em hớt tóc có thể chỉ là một cách tô trang bộ mặt. Với mọi người hớt tóc chỉ là một việc tầm thường phải làm. Còn tôi hớt tóc hay nói đúng hơn được mẹ hớt tóc là cả một niềm vui. Thật ra mẹ chỉ bắt đầu cắt tóc cho tôi khi tôi 17 18 tuổi. Thưở bé mái tóc của tôi được ông thợ hớt tóc dạo ở xóm tôi đảm nhiệm. Tháng tháng nghe tiếng rao hớt tóc hớt tóc em nào tóc dài xin tiền má hớt tóc là mẹ tôi chạy ra gọi ông vào. Ông rất khoái hớt tóc cho tôi. Con nít hớt tóc hay khóc lóc la hét không chịu ngồi yên. Tôi hớt tóc thì chỉ rúc rích cười. Giản dị lắm. Ông khám phá ra là tôi không biết nhột duy chỉ có một chỗ đằng sau ót rờ vào là giật bắn cả người nhột nổi da gà. Thế là hớt tóc cho tôi lừa những lúc tôi không để ý ông chọt tay vào cho mẹ con tôi và ông có những trận cười. Như thế được mấy năm thì các em tôi lần lượt ra đời. Phần vì nhà có nhiều miệng ăn hơn phần vì vật giá thì leo thang mà đồng lương lại lê gót công việc tu chỉnh sắc đẹp này trở thành việc của bố tôi. Lúc ấy chuyện hớt tóc hằng tháng đối với tôi là cả một cực hình. Từ nhỏ tôi đã không biết sợ Trời Đất Thánh Thần ma quỷ. Tôi để dành nỗi sợ để sợ bố tôi và cây roi mây của bố. Cây roi trên tay bố hiện hữu hơn các bùa phép lạ trên cửa miệng nhân gian hơn các hình phạt lột lưỡi nấu dầu ở một chốn ta bà nào đó. Cắt tóc với bố là phải ngồi nghiêm chỉnh dẫu có nhột khi bố chạm vào bí huyệt dẫu có nóng rát khi bố lỡ tay để chạm vào đầu lưỡi

TỪ KHÓA LIÊN QUAN