tailieunhanh - Mợ Du

- An! An! Tiếng gọi vừa dứt, một bàn tay nắm chặt cánh tay tôi lôi tôi đi. Tôi mở to mắt nhìn người đàn bà này. Còn tôi, càng nhìn vẻ mặt hốt hoảng của mợ Du tôi càng hồi hộp và nóng lòng chờ một câu nói của mợ ta. Đến đầu phố mợ mới dừng lại, ghé miệng vào tai tôi: - Thằng em Dũng đâu hở con? Con đi tìm nó cho mợ. Con bảo nhỏ thằng em Dũng chứ! Nếu nó ở trong nhà thì con chờ nó ra ngoài đường rồi hãy gọi. Đoạn. | Nguyên Hồng Mợ Du - An An Tiếng gọi vừa dứt một bàn tay nắm chặt cánh tay tôi lôi tôi đi. Tôi mở to mắt nhìn người đàn bà này. Còn tôi càng nhìn vẻ mặt hốt hoảng của mợ Du tôi càng hồi hộp và nóng lòng chờ một câu nói của mợ ta. Đến đầu phố mợ mới dừng lại ghé miệng vào tai tôi - Thằng em Dũng đâu hở con Con đi tìm nó cho mợ. Con bảo nhỏ thằng em Dũng chứ Nếu nó ở trong nhà thì con chờ nó ra ngoài đường rồi hãy gọi. Đoạn mợ ta ẩy mạnh tôi - Mau lên con Mợ đứng chờ con và em Dũng ở bên đường ông Hào đấy Mợ Du Mợ Du Một người đàn bà mà hiện giờ tôi còn nhớ từng nét mặt tiếng nói. Mợ có một gương mặt trắng mát gò má hơi cao mắt có quầng thâm và lúc nào cũng ướt át lờ đờ. Tiếng nói của mợ nhẹ và ấm. Mợ đã là người bạn buôn bán thân nhất của mẹ tôi. Nhưng từ ngày mợ bỏ cậu Du tôi ít thấy mẹ tôi chuyện trò với mợ cho đến ngày nghe đâu mợ vào Vinh cùng với một người thợ may tây rồi đẻ con với người ấy. Mợ Du bỏ chồng Mợ Du phải bỏ chồng vì bị mẹ chồng và em chồng bắt được quả tang tình tự với anh thợ may trai trẻ có duyên làm cho nhà mợ Tôi đã không hiểu tại sao mợ Du đã có con lớn lại bậy bạ như thế. Và như những người lớn tôi đã ghét và khinh mợ mỗi khi nghe nhắc đến mợ với cái tội không thể tha thứ ấy. Nhưng sau một đêm kia đối với mợ Du tôi bỗng đổi ra thành lòng thương và mến. Rồi từ đêm ấy trở đi tôi căm tức vô cùng trước những kẻ bêu riếu mợ hay ra vẻ ghê tởm thằng Dũng con mợ. Đêm ấy là một đêm trăng và tôi không nhớ về tháng tám hay tháng chín chỉ nhớ là một đêm trăng sáng lắm. Mợ Du cũng bỗng nhiên hiện ra trước mặt tôi và nắm chắc cánh tay tôi. - An An Con giúp mợ việc này rồi mợ cho một xu nhé. Tôi chau mày lại nhìn người đàn bà đã vắng mặt ở phố tôi và không biết đi đâu đã sáu bảy tháng nay - Tôi chịu thôi Mợ nhờ đứa nào thì nhờ. Mợ Du giọng ngọt ngào van lơn - Con chịu khó một chút mà Chóng ngoan Đây mợ cho con hai hào đây. Đồng hào đôi sáng loáng dúi vào tay tôi có ngay một hiệu lực rất mạnh. Tôi không còn thấy khó chịu vì sự nhờ vả của mợ

TỪ KHÓA LIÊN QUAN