tailieunhanh - Truyện ngắn Thư tình viết muộn

Sống với nhau hơn 60 năm, "sáu mươi năm cuộc đời" được 14 mặt con mà mình chưa bao giờ "to tiếng" với nhau, cằn nhằn thì có, nhưng chưa một lần em phải buồn phiền vì anh uống rượu, hút thuốc, đánh bạc và lăng nhăng, vì anh không thích những thứ đó, vì anh đã có em. | mi J A 1 Ấ J V Thư tình viêt muộn F 9 ỹ 9 ỉ ỹ ỹ ỹ ỹ ỹ ỹ ỹ ỹ ỹ ỹ 9 9 Sống với nhau hơn 60 năm sáu mươi năm cuộc đời được 14 mặt con mà mình chưa bao giờ to tiếng với nhau cằn nhằn thì có nhưng chưa một lần em phải buồn phiền vì anh uống rượu hút thuốc đánh bạc và lăng nhăng vì anh không thích những thứ đó vì anh đã có em. Cụ Nguyễn Văn Tuyết Cụ đã từ trần ở Paris hưởng thọ 91 tuổi Paris ngày 14 tháng 10 năm 2010 Bà nó à À mà thôi gọi là EM đi cho tình tứ như ngày xưa chúng mình cùng chung giường chung gối chung cả đường đi lẫn lối về em nhá. Dù rằng nay đôi ta mỗi người một ngả lại đông con nhiều cháu mà còn xưng hô anh em thì e rằng con cháu nó cười. Nhưng đây là tình thư của anh gửi tới em lá thư đầu tiên và cũng là lá thư cuối cùng. Anh viết thư này từ ngày 14 10 20XX mỗi ngày vài dòng khổ nỗi mỗi khi viết đến tên em là như có hơi nước che mờ cặp kính nên anh đành phải buông bút dụi mắt thở dài Viết lâu rồi đấy mà chưa nói được gì với em Chuyện tình trong 60 năm dễ gì nói trong vài trang giấy kể trong vài ngày. Thôi thì thế này nhá nếu không xong để gửi qua đường bưu điện thì anh sẽ mang đến nơi em đang ở để trao tận tay. Anh biết nơi em ở rồi kể từ khi em dọn về bên ấy anh đã rất nhiều lần đi vòng quanh bên ngoài để ngắm một căn nhà 2 tầng nhỏ-nhắn xinh-xắn mà nghe đâu em khoe với hàng xóm rằng - Tôi ở tầng dưới còn tầng trên để dành cho nhà tôi . Em à Nhớ lại ngày nào em là thiếu nữ 16 tuổi xinh tươi làng Vạn hoa khôi huyện Yên Phong còn anh là trai làng Đại Lâm chúng mình cùng tỉnh Bắc Ninh nhưng anh theo gia đình ra Hà Nội học nên không có dịp thả thơ Em còn nhớ những vụ thả thơ này không Dì Phách cô em gái của em nói rằng em đẹp lắm lại là con nhà có của nên trai huyện trai làng nhiều người ngấp nghé mỗi khi em đi chợ thì họ len lén bỏ thư vào cái làn mây em xách tay khi về nhà mới biết thế là mấy chị em đọc thư tỏ tình của các chàng nhát gái mà cười bò ra nghe cũng vui đấy nhỉ. Nhưng anh thì chưa có dịp thả thơ như .