tailieunhanh - Mùa Hạn

Chiều váng vất những áng mây màu cua gạch phía trời Tây. Mặt trời bầm đỏ đang tụt dần sau những ngọn đồi. Và nắng dại rồi thì nhạt lắm, chỉ tràn độ tàn phai. Anh em tôi khiêng chiếc chõng tre ra ngồi dưới gốc sấu đợi xe bố tôi đi qua. Bà tôi nhìn bóng mẹ hụp lên hụp xuống với cái gàu dai tát nước lên ruộng hạn, thở dài: “Trờ đất này rồi không biết có sống được hay không? Nắng trao ôi là nắng!”. Đã hơn một tháng, bố tôi không lái xe qua nhà | Mùa Hạn Sưu Tầm Mùa Hạn Tác giả Sưu Tầm Thể loại Truỵện Ngắn Website http Date 25-October-2012 Chiều váng vất những áng mây màu cua gạch phía trời Tây. Mặt trời bầm đỏ đang tụt dần sau những ngọn đồi. Và nắng dại rồi thì nhạt lắm chỉ tràn độ tàn phai. Anh em tôi khiêng chiếc chõng tre ra ngồi dưới gốc sấu đợi xe bố tôi đi qua. Bà tôi nhìn bóng mẹ hụp lên hụp xuống với cái gàu dai tát nước lên ruộng hạn thở dài Trờ đất này rồi không biết có sống được hay không Nắng trao ôi là nắng . Đã hơn một tháng bố tôi không lái xe qua nhà. Chẳng hiểu vì lý do gì nhưng mẹ tôi bảo bố chuyển tuyến xe. Nghe đâu bố còn lái ngược Cam Đường - Nghĩa Lộ. Nhưng bà nội không tin. Bà bảo Rồi mấy hôm nữa bố mày đánh xe về mang đầy tú hụ là quá ấy chứ . Và bà vẫn phe phẩy quạt mo cau chúng tôi vẫn mang chõng ra đầu cổng để chờ Chờ đến khi mẹ tôi gọi về ăn cơm mới thôi. Thường khi ấy cũng vào độ 8h tối. Hôm trước ngày nào bố tôi cũng lái xe chở chè theo hợp đồng nhà máy chè đen. Mỗi khi chập choạng tối ánh đèn pha xe y pha của bố lại quét dọc khắp cánh đồng đồi bãi theo những cung đường. Lúc ấy đến cổng là bố bấm còi inh ỏi rồi dừng xe lại vẫn bật đèn pha chiếu sáng cho cả nhà ngồi. Anh em tôi đứng giữa sân rồi bắt đầu diễn kịch và tự xem bóng mình in trên bức tường nhà. Rồi sau bữa cơm vội với gia đình bố tôi lại hộc tốc ra xe mở cái thế giới đầy dầu mỡ kia và tiếp tục cuộc hành trình trên những cung đường. Anh em tôi chạy theo cứ đòi theo bố đến khi bố bực lên mới thôi. Cái Mai bảo Bố chẳng thương anh em mình gì cả. Em chỉ muốn ra phố một lần rồi về . Thế là bố tôi lại nhảy xuống xoa đầu hai an hem rồi ôm cái Mai vào lòng Bố chẳng thương hai của khoai của bố thì thương ai Thôi vào nhà để bố đi . Lúc ấy thế nào mẹ tôi cũng gọi Vào để bố đi cho may . Anh em tôi còn nhìn theo ánh đèn xe bố phản vào vách đồi những hàng cây bờ cỏ hiện ra lươn lướt như những thước phim nhoang nhóang sắc màu mà chúng tôi được xem trên phông chiếu bóng. Nhưng mà đã hơn ba mươn buổi chiều nắng hạn bố .

TÀI LIỆU LIÊN QUAN
TỪ KHÓA LIÊN QUAN