tailieunhanh - Lãng Đãng Chiều Sương
Hà nội - mùa thu, trời đẹp. Một buổi sáng tôi đạp xe cùng nhà văn Tô Hoài đi dọc phố Bà Triệu. Chúng tôi có hẹn với ông bạn Vạn Lịch đến một quán cháo lòng tiết canh mà ông Lịch khoe rằng ở đó cò món hàng lợn luộc trắng như ngó sen, lại ròn. Gặp để chơi và trò chuyện là chính không phải vì món quà sáng mà ông Vạn Lịch giới thiệu. Ông Vạn Lịch là người bạn thân thiết của giới văn nghệ chúng tôi, ông rất quý những tài năng và hết lòng. | Lãng Đãng Chiều Sương Sưu Tầm Lang Đang Chiều Sương Tác giả Sưu Tầm Thể loại Truỵện Ngắn Website http Date 24-October-2012 Hà nội - mùa thu trời đẹp. Một buổi sáng tôi đạp xe cùng nhà văn Tô Hoài đi dọc phố Bà Triệu. Chúng tôi có hẹn với ông bạn Vạn Lịch đế n một quán cháo lòng tiết canh mà ông Lịch khoe rằng ở đó cò món hàng lợn luộc trắng như ngó sen lại ròn. Gặp để chơi và trò chuyện là chính không phải vì món quà sáng mà ông Vạn Lịch giới thiệu. Ông Vạn Lịch là người bạn thân thiết của giới văn nghệ chúng tôi ông rất quý những tài năng và hế t lòng giúp đỡ nế u có thể được. Ông thân với nhà văn Nguyễn Tuân Kim Lân hay Tô Hoài chơi với các ông Phạm Văn Khoa Phan Kế An hay Nguyễn Sáng đặc biệt với Văn Cao. Hồi chống Pháp ông Vạn Lịch từng là chính uỷ trung đoàn thuộc Sư 312 về sau ông chuyển đơn vị khác thì ông Hà Minh Tuân về thay. Hồi năm 63 ông Tuân gặp cái nạn Vào Đời ông Lịch rất thương ông Tuân và bà vợ sau này của Tuân cùng đứa con của bà cũng quý mế n ông Lịch vì ông chẳng nề hà gì hễ giúp được bạn là giúp hế t lòng. Ông Nguyễn Tuân cũng vậy còn sống thì ông Lịch thường mua bia hơi đế n cho ông và sau khi ông mất chẳng có ngày giỗ nào của ông mà ông Lịch không đế n nhà thắp hưong cúng ông. Ngày xưa nghĩa là cách đây khoảng hơn hai chục năm ông Vạn Lịch còn đế n được Câu lạc bộ Ba Đình ngồi với bè bạn và uống bia hơi khi về bao giờ ông cũng mua thêm vài ba vại đổ vào bi-đông đem theo nói là để đem về cho thằng Tuân . Một buổi sáng tôi đế n Hội nhà văn thấy ông Nguyễn Tuân đang ngồi đọc báo ở phòng Hành chính. Ông ngẩng lên bảo tôi Chiều qua Vạn Lịch lại đem bia đế n cho mình. Này Vạn Lịch là người rất tốt phải không . Tôi gật đầu. Cái ông nhà văn cao tuổi này rất dè lòi khen mà đã khen ai thì chắc là đúng. Tôi nhớ lại hồi Hà Nội xử vụ án Tạ Đình Đề thiên hạ hiế kì đế n ngồi đầy trong sân toà án cả người lớn cả trẻ em. Tôi nghe trong đám trẻ chừng mười bốn mười lăm tuổi đang ngồi xúm quanh một đứa lớn hơn đang liến láu kể chuyện mắt mũi trọn .
đang nạp các trang xem trước