tailieunhanh - Kỷ Niệm Thơ

Thấy tôi mở cái hộp, Ủn và Ỉn, hai con gái rượu của tôi xán lại. Vốn chúng vẫn tò mò muốn xem trong cái hộp ấy của mẹ chúng có gì. Mấy thứ linh tinh thôi, của tuổi thơ và riêng tư thời con gái, ai mà chẳng có: cuốn nhật ký, cái nhẫn duya za, tập thư từ. - Mẹ, cái gì thế này? Cho con nhé! Tiếng con gái cắt dòng suy nghĩ tôi. - Đồng xu đấy con ạ! Đồng năm xu. Đồng xu trên tay con, chợt nhắc tôi nhớ đến câu chuyện thời thơ. | Kỷ Niệm Thơ Sưu Tầm Kỷ Niệm Thơ Tác giả Sưu Tầm Thể loại Truỵện Ngắn Website http Date 24-October-2012 Thấy tôi mở cái hộp Ủn và Ỉn hai con gái rượu của tôi xán lại. Vốn chúng vẫn tò mò muốn xem trong cái hộp ấy của mẹ chúng có gì. Mấy thứ linh tinh thôi của tuổi thơ và riêng tư thời con gái ai mà chẳng có cuốn nhật ký cái nhẫn duya za tập thư từ. - Mẹ cái gì thế này Cho con nhé Tiế g con gái cắt dòng suy nghĩ tôi. - Đồng xu đấy con ạ Đồng năm xu. Đồng xu trên tay con chợt nhắc tôi nhớ đế n câu chuyện thời thơ ấu của mình. Ông già ấy hom hem lắm. Bao giờ cũng thấy ông khoác bị lốc cốc gậy và đội chiế nón rách. Không hiểu dãi dề mưa nắng hay lâu ngày huơ huơ ra xin làm chiế nón tả tơi nó chỉ còn cái chóp cũn cỡn như nón anh tốt rỉn. Cứ định kỳ dăm bữa nửa tháng ông lão lại đế n xin ở xóm tôi một xóm nghèo hẻo lánh. Đường vào xóm gập ghềnh quanh co trên cánh đồng. Nhà tôi ngay rìa làng. Hễ ai vào xóm từ nhà tôi đều trông thấy. Giáp cánh đồng và kế xóm có bãi trống chơ vơ cây si già. Các cụ trong làng bảo cây si trồng từ hồi xửa hồi xưa buổi mới lập làng dễ đế n mấy trăm năm. Còn thầy tôi bảo hồi nhỏ ông đã thấy cây si xum xuê. Không hiểu sao tôi hay đem so cây si với ông lão ăn mày nọ cây si và ông lão giông giống nhau đều già nua và tội nghiệp. Mỗi lần vào xin xóm tôi hành trình của ông không thay đổi lão cứ chầm chậm lần gậy diễu khắp các nhà trong xóm. Có điều lạ không bao giờ ông già ghé vào nhà ai chỉ lóc cóc gậy dừng lại gần cổng ngõ nhà ai đó tận bên ngoài hàng rào miệng lầm rầm và mắt thẫn thờ chẳng ra chờ đợi chẳng ra cầu xin. Tiếng lầm rầm nhỏ lại đứng mãi xa người trong nhà sao nghe rõ. ấy thế mà khi ông già tới dừng cổng nhà ai nhà đó khắc biết. Xóm tôi nuôi nhiều chó. Con người già nua khốn khổ kia dù bao lần đến cái xóm quạnh hiu của chúng tôi lũ chó vẫn không nhận đấy là người quen chúng cứ xúm lại sủa râm ran. Rồi con này truyền con kia ngõ này truyền ngõ khác lão ăn mày tới đâu là người xóm biết tới đấy. Có con chó sủa chưa hả còn nhũng

TỪ KHÓA LIÊN QUAN