tailieunhanh - Mẹ ơi! Mẹ đừng bao giờ gục ngã
Cứ như vậy, gia đình nó đã đi ăn xin được 3 năm. *** Bố qua đời khi năm nó lên sáu. Mẹ lôi theo 3 chị em nó đi trên đường. Nó cứ túm lấy áo mẹ, trốn vào trong lòng mẹ. Mẹ một tay dắt em gái, một tay ôm em trai, nó thì đứng ở phía trên, tiếng gió thổi qua tai. | Mẹ ơi Mẹ đừng bao giờ gục ngã Cứ như vậy gia đình nó đã đi ăn xin được 3 năm. Bố qua đời khi năm nó lên sáu. Mẹ lôi theo 3 chị em nó đi trên đường. Nó cứ túm lấy áo mẹ trốn vào trong lòng mẹ. Mẹ một tay dắt em gái một tay ôm em trai nó thì đứng ở phía trên tiếng gió thổi qua tai. Cứ như vậy gia đình nó đã đi ăn xin được 3 năm. Vào một buổi sáng sau khi tỉnh dậy nó phát hiện ra có thứ gì đó khác thường. Nhìn qua tấm chăn rách nó không nhìn thấy thằng em đâu cả Mẹ nói em đã được đem cho người khác. Nó khóc quỳ trước mặt mẹ xin mẹ hãy tìm em về. Mẹ nước mắt lưng tròng mặc cho nó cứ lôi cứ kéo mẹ chẳng nói lời nào. Từ đó trở đi nó bắt đầu có tâm sự lại thêm vết chó cắn nó lúc nào cũng nhặt đá dưới đất cầm chặt trong tay. Năm nó lên cấp 2 một buổi tối thức dậy đi vệ sinh nó thấy có người nói chuyện ở căn nhà chất cỏ. Nó chầm chậm đi tới nhìn thấy bên trong là một người đàn ông. Nó đã hiểu ra biết bao việc trên đời này. Nó nghiến răng làm môi bật cả máu. Mẹ hỏi Con làm sao thế Con không cần mẹ phải quan tâm Nó gằn giọng đáp lại Sau này khi lên cấp 3 rồi thi đại học xong nó bỗng nghe mẹ nói em gái lấy chồng. Em gái nó được gả cho một người cùng làng vốn có tiếng tăm chẳng tốt đẹp gì. Thế rồi nó theo người trong làng đi nhặt phế liệu một tuần không về nhà. Bốn năm học đại học nó luôn là sinh viên có thành tích xuất sắc nhất. Nhưng khi về nhà nó chưa từng gọi một tiếng mẹ. Có vẻ như mẹ cũng biết mình đã làm sai chuyện gì lúc nào nhìn nó cũng với dáng vẻ bảo sao nghe vậy. Nó càng khinh thường mẹ hơn. Đến tận khi có gia đình có một tổ ấm bé nhỏ ở thành phố nó vẫn không muốn gặp mẹ một lần. Có lần mẹ từ quê lên mang theo một bao tải bông vải mẹ nói mang lên để vợ chồng nó làm chăn bông. Nó bắt đầu thấy động lòng. Ở quê đâu có làm bông vải. Chắc là mẹ lại đến nơi rất xa để nhặt từng bông vải một. Nó bảo mẹ ở lại một đêm. Mẹ xoa tay nói Sao thế được nhà con nhỏ thế này thôi để mẹ về. ánh mắt mẹ thăm dò nhìn nó. Nó đã có chỗ đứng ổn định ở thành phố đã tìm được em trai bị thất .
đang nạp các trang xem trước