tailieunhanh - Những Cơn Bảo Biển
Theo lời mời của một người bạn thân, tôi đến thành phố biển Nha Trang để thăm vợ chồng anh ta và tìm cảm hứng cho những bản phác thảo màu dự tính vẽ về vùng biển tuyệt đẹp này. Để làm bất ngờ người bạn thân ở đó, tôi đã không báo trước. Nhưng thật xúi quẩy khi nhìn thấy tờ giấy dán trước căn nhà khóa kín mít của anh ta. Vợ chồng người bạn tôi đã vào Sài Gòn tôi. Thế là đành phải thuê một phòng ở khách sạn để tá túc cho vài ngày. | Những Cơn Bảo Biển Mai Tú Ân Những Cơn Bảo Biển Tác giả Mai Tú Ân Thể loại Truỵện Ngắn Website http Date 27-October-2012 Theo lời mời của một người bạn thân tôi đến thành phố biển Nha Trang để thăm vợ chồng anh ta và tìm cảm hứng cho những bản phác thảo màu dự tính vẽ về vùng biển tuyệt đẹp này. Để làm bất ngờ người bạn thân ở đó tôi đã không báo trước. Nhưng thật xúi quẩy khi nhìn thấy tờ giấy dán trước căn nhà khóa kín mít của anh ta. Vợ chồng người bạn tôi đã vào Sài Gòn tôi. Thế là đành phải thuê một phòng ở khách sạn để tá túc cho vài ngày ở đây. Sắp xế p đồ đạc xong tôi vội vàng đem bộ đồ vẽ của mình ra bãi biển. Lần này tôi quyếì tâm thể hiện bằng được qua khung vẽ của mình cái hồn của biễn cái tĩnh lặng êm đềm của con sóng biển dập dờn cái thanh thoát của bầu trời cao trong xanh. Nhưng rồi tôi lại gặp xúi quẩy một lần nữa. Khi tôi đã cắm cọc cho khung tranh xong và cầm bảng phối màu lên để bắt đầu những nét phác thảo màu xanh dưong đầu tiên cho bức tranh thì bỗng chốc biển trở nên xám xịt. Những gợn sóng nhấp nhô êm đềm mà tôi dự định đưa vào tranh đã trở thành những con sóng cao ngất chen chúc nhau đổ xô vào bờ. Gió thổi mỗi lúc một mạnh làm tấm bảng vẽ của tôi muốn tung bay đi mất. Cố gắng một cách tuyệt vọng tôi vừa giữ lấy mớ đồ nghề vừa ghì chặt tấm bảng vẽ xuống cát. Nhưng có một bàn tay mạnh mẽ đã đưa ra giúp tôi giữ chặt lấy mấy cái cọc cắm xuống đất. Đó là một người đàn ông trung niên dáng vẻ khắc khổ với hàm râu để dài bay phất pho trước gió. Anh ta nhanh chóng cuốn gọn cuộn tranh chưa vẽ của tôi lại và chỉ cho tôi nhìn thấy một ngôi nhà cách đấy không xa một ngôi nhà nhỏ nằm cho vo trên bãi biển vắng ngắt và nói lớn trong con gió thổi vù vù - Kia là nhà của tôi. Nế u anh muốn tránh mưa thì mau lên chúng ta sẽ kịp đế n đó trước khi con giông đổ xuống. Con giông sẽ lớn lắm vì đây là mùa bão nghịch. Tôi gật đầu đồng ý liền. Nhưng tôi ngạc nhiên khi thấy anh ta cũng cúi xuống lấy đồ vẽ của anh đang để nằm trên cát. - Anh cũng là
đang nạp các trang xem trước