tailieunhanh - Một Đời Đau Thương

Tác giả là cư dân Austin, Texas; Công việc: y tá trưởng trong một bệnh viện thành phố. Huế Xưa đã góp nhiều bài viết sống động và nhận giải vinh danh tác giả Viết về nước Mỹ 2006. Sau đây là bài viết mới nhất của cô, đặc biệt dành cho kỷ niệm 32 ngày 30 tháng Tư. Nhân vật chính trong chuyện kể là một cựu chiến binh chính gốc Hoa Kỳ mang họ Ngô, dòng họ của người phụ nữ Việt mà ông yêu thương nhất. oOo Chiếc xe lăn bằng điện cồng kềnh to lớn hơn. | Một Đời Đau Thương Sưu Tầm Một Đời Đau Thương Tác giả Sưu Tầm Thể loại Truỵện Ngắn Website http Date 25-October-2012 Tác giả là cư dân Austin Texas Công việc y tá trưởng trong một bệnh viện thành phố. Huế Xưa đã góp nhiều bài viếd sống động và nhận giải vinh danh tác giả Viếd về nước Mỹ 2006. Sau đây là bài viếd mới nhất của cô đặc biệt dành cho kỷ niệm 32 ngày 30 tháng Tư. Nhân vật chính trong chuyện kể là một cựu chiế binh chính gốc Hoa Kỳ mang họ Ngô dòng họ của người phụ nữ Việt mà ông yêu thương nhất. o O o Chiế xe lăn bằng điện cồng kềnh to lớn hơn xe lăn khổ thông thường nằm ngay trước cửa phòng 828 làm tôi giật mình để ý. Khi tôi bước đế n gần thì không cần quan sát kỹ tôi đã nhận ra sự quen thuộc của những dụng cụ linh tinh chung quanh chiế xe lăn rất khác thường này. Chiế xe lăn bằng điện to gần gấp hai chiế xe lăn thường và không có hai cái bánh xe lớn mà lại có bốn cái bánh nhỏ như bánh xe hơi nằm dưới một cái sườn vuông vứt bằng sắt cao chồng ngồng. Trên cái sườn bằng sắt cao đó là một mặt ghế ngồi có lót bằng một miếng nệm khá dày bằng móp eggcrate . Phía bên phải của ghế có gắn một cái đèn chớp màu đỏ giống như đèn báo hiệu trên xe cảnh sát. Phía bên trái cũng có một cái đèn giống như vậy chỉ khác là màu xanh. Kế đó là cái tay cầm tròn như tay sang hộp số để điều khiển chiếc xe. Phía sau ghế có một cái khung cũng bằng sắt trong đó có đựng một hộp đổ nghề màu đen và một cái lồng chim bằng gỗ xiên xẹo. Một cái bình đựng nước bằng nylon màu xanh két một sợi dây xích cũ máng ngay một bên tay ghế cái áo thun màu đỏ với giòng chữ Peace not War bọc sau lưng chiếc ghế. Mỗi ngày khi ngồi ăn trưa trong văn phòng nhìn qua phía bên kia đường của cái clinic đối diện tôi thường bắt gặp hình ảnh của một người đàn ông với đầu tóc dài rối bù như chiế dẻ xoắn lau nhà ngồi trên chiếc xe lăn đặc biệt này với những thứ đồ lỉnh kỉnh đó. Sở dĩ tôi chú ý đế n ông ta vì dường như trưa nào đúng mười một gìờ rưỡi người đàn ông này cũng hùng hổ liều mạng lái chiế .