tailieunhanh - Một Chuyện Hẹn Hò
Mưa rồi. Không phải là thứ mưa nhão, ướt, đẫm nước, dịu dàng mà Cóc từng quen thuộc, có cảm giác mưa hơi rát, trơ như một tiếng cười khan. Gió cũng lạ lẫm, chúng rào rào đuổi nhau trên cao, trên ngọn cây, mái nhà. Gần mặt đất là một khoảng không lặng phắt, cả cái lá bìm bìm đeo trên vách chòi cũng không thèm ve vẫy. Cóc hơi lo lắng, sáng này nghe người ta bơi xuồng rôm rả đua nhau đi mua mì gói, họ nói bão tới rồi. Có thùng mì dằn trong tủ, người. | Một Chuyện Hẹn Hò Sưu Tầm Một Chuyện Hẹn Hò Tác giả Sưu Tầm Thể loại Truyện Ngắn Website http Date 25-October-2012 Mưa rồi. Không phải là thứ mưa nhão ướt đẫm nước dịu dàng mà Cóc từng quen thuộc có cảm giác mưa hơi rát trơ như một tiếng cười khan. Gió cũng lạ lẫm chúng rào rào đuổi nhau trên cao trên ngọn cây mái nhà. Gần mặt đất là một khoảng không lặng phắt cả cái lá bìm bìm đeo trên vách chòi cũng không thèm ve vẫy. Cóc hơi lo lắng sáng này nghe người ta bơi xuồng rôm rả đua nhau đi mua mì gói họ nói bão tới rồi. Có thùng mì dằn trong tủ người Thổ Sầu chẳng cần chằng chống ràng rịt nhà cửa cũng bình thản qua bão cấp Mười. Nghĩ tới đó Cóc mắc cười. Cóc ra cửa ngó nghiêng. Mưa tạt ướt mặt. Đầm Sầu lặng ngắt. Trong màn mưa đục ngầu ngầu những cái chòi lá nằm rải rác thưa thớt đờ đẫn. Bình thường Đầm Sầu đã vắng người vì đã qua mùa tôm cá bây giờ lại thêm tin bão đầm nước hoàn toàn hoang vu. Cóc thấy bão đã đến thật gần. Nhưng đôi người vẫn nằm kia tỉnh bơ lơ ngơ ngủ. Họ ra đây lúc xế chiều khi trời vẫn còn một chùm nắng héo. Như thể họ tình cờ đi ngang qua căn chòi hoang này tình cờ thấy người quen và ghé lại. Người đàn ông chạy xuồng máy đến trước phất áo quét sơ những bụi bặm chửi cha mấy cái mạng nhện mắc trên tóc sau đó nằm dài nhịp chân ca lửng tửng. Một hồi thì người phụ nữ tới những nhát dầm của chị rất dè dặt chần chừ. Và ngập ngừng chị vẫn ngồi dưới xuồng ngó xuống ngón chân - Ra đây để nói với anh em. không thể. Có bão. Anh cười không nói gì cầm tay chị mơn man. - Ừ thì bão. - Em sợ anh chờ nên mới ra nói anh hay. Có bão thiệt mà anh. Chị hụt hơi bởi bàn tay nhỏ nhắn nhiều vế t chai của mình vẫn bị nắm lấy nâng niu. Từ đấy không rời. Cóc ngó chị nghĩ ngay chị ta đã thua rồi thua ngay từ ở trong bờ lá xa thẳm kia khi quyếd định hướng mũi xuồng ra đầm. Chắc mẻm chị sẽ bước lên chòi. Cóc đế m một. hai. hai rưỡi. và cười thấy chưa thua rõ ràng. Cóc cũng đã từng hẹn hò nên Cóc biếd. Nó bao gồm một chuỗi thua cuộc liên tục mới đầu là sự choáng .
đang nạp các trang xem trước