tailieunhanh - Mây Và Nắng
Ðiện thoại vang lên giữa đêm khuya, nhất là đang giấc ngủ say, nghe như tiếng còi xe cứu thương, lanh lảnh xoáy buốt màng óc. Tim Lê đập liên hồi, cả thân thể tê cứng theo tiếng reo thôi thúc kế tiếp. Xoay nghiêng người nhìn vào bốn con số đỏ đang nhảy múa trên mặt đồng hồ, cố gắng lắm nàng mới nhận định được là mới hơn mười một giờ khuya. Lê bò vội dậy chân tay luống cuống y như những lần cảnh sát gọi đến nhà vào lúc một, hai giờ sáng, giờ của những. | Mây Và Nắng Sưu Tầm Mây Và Nắng Tác giả Sưu Tầm Thể loại Truyện Ngắn Website http Date 25-October-2012 Điện thoại vang lên giữa đêm khuya nhất là đang giấc ngủ say nghe như tiếng còi xe cứu thương lanh lảnh xoáy buốt màng óc. Tim Lê đập liên hồi cả thân thể tê cứng theo tiếng reo thôi thúc kế tiếp. Xoay nghiêng người nhìn vào bốn con số đỏ đang nhảy múa trên mặt đồng hồ cố gắng lắm nàng mới nhận định được là mới hơn mười một giờ khuya. Lê bò vội dậy chân tay luống cuống y như những lần cảnh sát gọi đến nhà vào lúc một hai giờ sáng giờ của những chú đạo chích đi ăn đêm. Mỗi lần như thế tiệm nàng mất một số tiền khá lớn nào tiền hàng hóa bị trộm nào tiền sửa chữa sơn phết vá đắp thay ống khóa. Dù đã trang bị hệ thống báo động tối tân nhưng bằng lối vào chuyên nghiệp đục tường gỡ máy lạnh ống lò sưởi bọn trộm vẫn ung dung ra vào một cách dễ dàng một khi đã muốn. Tay Lê run lên lúc áp phone vào tai. - Dạ má con ngủ rồi. Bác cần nhắn gì không Bên đầu kia yên lặng đến một giây trước khi buông tiếng không khô khan cùng với tiếng cạch để cúp. Lê không thể đoán được ai và sao lại gọi giờ này nhưng có điều không phải là tin tức về trộm cướp là mừng rồi. Lê nằm trở lại kéo mền ngang ngực với hy vọng sẽ dễ dàng tìm lại giấc ngủ. Nhưng giấc ngủ không đến dù khí trời tinh khiết và mát lạnh như những ngày đầu xuân ở Đà lạt. Thoảng theo hơi gió mùi hoa hồng ngọt ngào len vào khe hở của khung cửa sổ khiến lòng nàng lịm đi trong thoáng giây xúc cảm nỗi xúc cảm từ một kỷ niệm đã cố tìm quên. Khó ngủ Lê trở người nằm nghiêng. Qua khung cửa ánh trăng dịu ngọt rắc đều một màu vàng mơ xuống từng phiến lá chuối mỏng trồng bên hông nhà trông loang loáng nước. Xa hơn trăng tắm vàng trên ngàn lá cỏ cây trông buồn man mác càng gieo vào lòng Lê những khắc khoải vô hình. Đã lâu rồi hình như hơn tháng nay thì phải Lê không còn thơ thẩn ở vườn sau vào những đêm trăng sáng tay nâng từng cánh hoa ướt sương đưa lên môi. Lê rùng mình nụ hôn nồng nàn hôm nào vẫn còn vương quyện đâu đây. .
đang nạp các trang xem trước