tailieunhanh - Tình Quê Hương

Thuyên, Đồng là hai người bạn thân cùng ở một làng: Làng Mỹ Lý. Sau ba tháng vào tìm việc ở Nam Kỳ, hai người mới tìm được hai việc làm tạm ở ga Gò Đen. Ga này ở giữa con đường Sài Gòn - Mỹ Tho, một nơi nổi tiếng giàu nhất về ruộng lúa. Khách qua lại toàn là những dân quê ở hai vùng Thanh Trưu và Bá Chẩn. Công việc của Thuyên, Đồng cũng không đến nỗi vất vả lắm. Lúc còn là hai tên thất nghiệp lang thang đi tìm việc khắp Sài Gòn thì. | Tình Quê Hương Thanh Tịnh Tình Quê Hương Tác giả Thanh Tịnh Thể loại Truỵện Ngắn Website http Date 30-0ctober-2012 Thuyên Đồng là hai người bạn thân cùng ở một làng Làng Mỹ Lý. Sau ba tháng vào tìm việc ở Nam Kỳ hai người mới tìm được hai việc làm tạm ở ga Gò Đen. Ga này ở giữa con đường Sài Gòn - Mỹ Tho một nơi nổi tiếng giàu nhất về ruộng lúa. Khách qua lại toàn là những dân quê ở hai vùng Thanh Trưu và Bá Chẩn. Công việc của Thuyên Đồng cũng không đến nỗi vất vả lắm. Lúc còn là hai tên thất nghiệp lang thang đi tìm việc khắp Sài Gòn thì hai người ít khi nhớ đế n quê hương. Nhưng lúc tìm ra việc thì tình quê hương dạt dào luôn trong tâm trí. Những buổi nghỉ việc hai người lại lững thững nắm tay nhau đi trên con đường về làng Vân Thọ. Vì con đường này giống với con đường chính của làng Mỹ Lý quá. Cũng hai hàng cây sầu đông chạy thẳng giữa quãng đồng lúa chín cũng cái miễu Thánh xa xa và mấy đống rơm cao chót vót sau bụi tre già cuối xóm. Đi trên quãng đường này Thuyên - Đồng có cái cảm giác là sắp về nhà mình. Nhưng mỗi lúc qua khỏi cái cầu dài hai người lại đứng nhìn nhau ngơ ngẩn. Vì trước mặt hai ngưới quang cảnh chung quanh đã đổi hẳn. Những cây dừa vươn mình trên dòng nước đục hay vài cô gái miền Nam chèo thuyền giữa đám lau già không cho hai người tưởng tượng đến làng Mỹ Lý nữa. Thuyên vòng tay nhìn mông ra xa rồi lẩm bẩm - Uổng thật giá đế n đây không gặp con sông này thì chúng mình đã tưởng về xóm Thạch Lũy rồi. Đồng đưa tay chỉ một nếp nhà ngói bên vệ đường rồi nói tiếp - Còn cái nhà xinh xắn kia là biệt thự của cô Ái Thu làng mình. Thuyên nhìn Đồng mỉm cười - Nhớ rõ ràng nhỉ nhưng đất Nam Kỳ bốn mùa nắng gắt có mùa thu đâu mà bảo có cô Ái Thu. Trên phiến đá trắng bên vệ đường hai người lại lẳng lặng quàng vai nhau ngồi xuống. Trời càng về chiều gió càng lạnh. Hai người dần dần ngồi khít gần lại để truyền hơi ấm cho nhau. Bóng tối từ từ lan rộng ra trên quãng đồng lúa chín. Ở về phía ga vài ngọn đèn đã bắt đầu lấp lánh sau mấy hàng cây đen .

TỪ KHÓA LIÊN QUAN