tailieunhanh - Chân Dung Người Hàng Xóm

Khi tôi chuyển đến N, một thị trấn nhỏ vùng biên giới, bà cô ruột của tôi lại từ đó rời về Hà nội với đứa con gái duy nhất vừa lấy chồng. Bởi thế, bà để lại cho tôi, với giá rất rẻ, hầu như việc lấy tiền chỉ là một sự tượng trưng. Nhà của cô tôi là một trong sáu căn nhà xây áp tường nhau, kéo một vệt dài ven phố bờ sống. | Chân Dung Người Hàng Xóm Sưu Tầm Chân Dung Người Hàng Xóm Tác giả Sưu Tầm Thể loại Truỵện Ngắn Website http Date 15-October-2012 Khi tôi chuyển đến N một thị trấn nhỏ vùng biên giới bà cô ruột của tôi lại từ đó rời về Hà nội với đứa con gái duy nhất vừa lấy chồng. Bởi thế bà để lại cho tôi với giá rất rẻ hầu như việc lấy tiền chỉ là một sự tượng trưng. Nhà của cô tôi là một trong sáu căn nhà xây áp tường nhau kéo một vệt dài ven phố bờ sống. Cô tôi bảo dãy nhà này của một Hoa kiều làm nghề thấu khoán xây vào cuối thời kháng Pháp rồi bán lại cho các chủ mỗi căn giá bốn lạng vàng. Sáu căn nhà giống nhau như sáu giọt nước. Tất cả đều là nhà một tầng lợp ngói máng rất cao. Mái trước dốc mái sau thoải thoải kéo dài cho tới sân nhà bếp. Nhà nào cũng có một cửa ra vào và hai cửa sổ lớn cánh bằng gỗ lắp có thể mở cửa bán hàng. Mỗi nhà có hai buồng và một gian gác xép bằng gỗ lim. Trên khoảng tường cao áp mái người ta đục một lỗ cửa đắp hình hoa thị. Do lỗ cửa này những câu chuyện trong nhà không thể che giấu người bên cạnh. Khi tôi dọn đến ô cửa bên trái đã bị trát kín từ lâu. Lớp vữa khô còn in rõ những nhát bay vụng về. Ô cửa tường bên phải vẫn để ngỏ. Cô tôi giải thích - Cái cửa kia thông sang gian gác nhà Lý Ung nên phải trát kín đi. Lão ấy mặt dơi tai chuột gian giảo lắm. Còn cái cửa này cứ để nguyên cũng được. Bên ấy là nhà chú Lý Xuân. Chú ấy là người hiền lành ngay thật. Vợ tôi im lặng nhìn tôi. - Tôi mỉm cười - Thế là ta có hai hàng xóm trái màu đấy. Nhớ lời cô dặn mà xem xét. Cô tôi còn dặn dò chúng tôi một lô kinh nghiệm sống cách xử thế những việc linh tinh những nhân vật đáng chú ý ở cái phố miền sơn cước mà bà đã sống quá nửa cuộc đời. Sau đó cô đi xem xét lại toàn bộ căn nhà với vẻ bịn rịn rồi bảo tôi đưa ra ga. Khi làn khói trắng của còn tàu tắt dần giữa các vách đá tôi quay lại thị trấn. Con đường bụi mờ mờ trải dưới chân tôi vệt son dài hoang dã. Một nỗi lo âu mơ hồ đè nặng trong tim Tôi sắp sửa sống ở một vùng đất mới với những con người .

TỪ KHÓA LIÊN QUAN