tailieunhanh - Câu truyện Khoảng cách mong manh
.Thừa cả chiếc Ipad mới cứng, chiếc laptop hiệu Apple, chiếc xe tay ga trắng ngần. Và thừa cả những sợi tóc bạc phết trên đầu ba, đôi mắt thâm quầng của mẹ. Thừa thãi đến độ nghèo xộp đi. *** Lần nào cũng thế, Lan luôn bắt đầu câu chuyện bằng sự than vãn. Than vãn cho cái đời sinh viên xa nhà nghèo nàn của bản thân, của Nhiên và của bất kỳ ai mà Lan gặp. Ừ, thì cũng có nghèo thật, nhưng cái sự nghèo bây giờ bao gồm cả Ipad, Laptop, Airblade và cả những. | Khoảng cách mong manh .Thừa cả chiếc Ipad mới cứng chiếc laptop hiệu Apple chiếc xe tay ga trắng ngần. Và thừa cả những sợi tóc bạc phết trên đầu ba đôi mắt thâm quầng của mẹ. Thừa thãi đến độ nghèo xộp đi. Lần nào cũng thế Lan luôn bắt đầu câu chuyện bằng sự than vãn. Than vãn cho cái đời sinh viên xa nhà nghèo nàn của bản thân của Nhiên và của bất kỳ ai mà Lan gặp. Ừ thì cũng có nghèo thật nhưng cái sự nghèo bây giờ bao gồm cả Ipad Laptop Airblade và cả những bữa tiệc với bạn bè. Còn Nhiên bao giờ cũng vậy chỉ lặng yên lắng nghe rồi khẽ gật gù đồng ý. Ngay cả khi Nhiên không đồng ý thì cũng chẳng buồn phản đối làm gì. Cái con bạn cùng phòng với Nhiên có gì mà không nói được Lan mà không được nói mới là có vấn đề vậy thì hơi đâu mà cãi. Vả lại Nhiên cũng thấy quả là cái đời sinh viên của tụi nó đúng là nghèo. Cái ngày xa lắc nào đó mà chưa là sinh viên Nhiên mê mẩn những câu chuyện liên miên từ chị gái. Nào là chuyện hái trộm buồng chuối của ông bảo vệ chuyện bê nguyên bó mía của bà quản lý ký túc xá châm mắm nem vào giầy của mấy anh chàng si tình đến cả những bữa đói triền miên những bữa com với nước mắm hay cả bữa tiệc rau muống thịnh soạn. Nhiên ôm dòng ký ức đẹp đẽ đó vào giảng đường. Thời gian đầu Nhiên lâng lâng nuôi cái cảm giác mà cô thần tượng bấy lâu. Nhiên tự hào khoác lên mình cái dáng sinh viên nghèo trong những lần về thăm quê để bà con trầm trồ để đám trẻ vây quanh nghe Nhiên kể chuyện như thuở Nhiên còn tòn ten cắp sách đến trường làng. Rồi Nhiên đến gặp anh tỉ mỉ kể cho anh nghe cái giảng đường thênh thang ra làm sao cái bà giáo đến là kỳ lạ lúc nào mặt mũi cũng lạnh tanh hay ông giáo luôn làm cả lớp bực mình đọc chép gì đâu mà nhanh quá chừng. Anh ngồi yên nghe Nhiên kể đến cả tá chuyện mà không ý kiến gì. Rồi anh cười động viên Nhiên với cái hộp bút bằng gỗ mà anh tỉ mẫn gọt đẽo bao ngày. Cũng có lúc là chiếc chuông gió làm bằng tre lồ ô đến là đẹp. Nhiên yêu anh yêu anh lắm. Nhưng đó là chuyện của mấy năm trước. Bây giờ Nhiên không còn cái .
đang nạp các trang xem trước