tailieunhanh - Cái đầu con rối (Phần 4)
Quá đau khổ vì sự thật phũ phàng, chàng khóc rống lên to hơn trước. Tiếng khóc làm anh cảnh sát tỉnh thức và bước lẹp xẹp vào xem việc gì xảy ra. Cái đầu nghe tiếng chân vào vội thả chân rơi xuống nền nhà, chùm chìa khoá chạm xuống nền xi măng kêu loảng xoảng. Nó nhún chân phóng như nhện ra ngoài với chùm chìa khoá vẫn cắn chặt trong miệng. Anh cảnh sát chạy vội vào chỉ thoáng thấy một bóng nhỏ vọt qua khe cửa ra ngoài và tiếng leng keng của chùm. | Cái đầu con rối Phần 4 MegaFun - Quá đau khổ vì sự thật phũ phàng chàng khóc rống lên to hơn trước. Tiếng khóc làm anh cảnh sát tỉnh thức và bước lẹp xẹp vào xem việc gì xảy ra. Cái đầu nghe tiếng chân vào vội thả chân rơi xuống nền nhà chùm chìa khoá chạm xuống nền xi măng kêu loảng xoảng. Nó nhún chân phóng như nhện ra ngoài với chùm chìa khoá vẫn cắn chặt trong miệng. Anh cảnh sát chạy vội vào chỉ thoáng thấy một bóng nhỏ vọt qua khe cửa ra ngoài và tiếng leng keng của chùm chìa khoá . Anh ta soát lại túi quần thì chùm chìa khoá các cửa đã biến mất tiêu rồi. Lúc này anh ta thật tin tưởng vào câu chuyện cái đầu con rối của Tuấn Đăng rồi. Vì trong đêm khuya và trong giờ anh gác anh ta không giám đi về văn phòng để báo cáo vì nhà giam cách phòng của sĩ quan trực khoảng hơn 300 mét và anh sợ cái đầu sẽ lợi dụng thời gian anh vắng mặt để giải cứu Tuấn Đăng. Nếu tù nhân trốn mất chắc anh sẽ bị kỷ tù tội cũng nên. Anh quyết định khoá cửa phòng và ngồi trước song phòng giam để gác và chờ sáng. Không khí trong phòng thật căng thẳng. Tuấn Đăng vẫn ngồi ôm đầu âm ỉ khóc. Anh cảnh sát mắt nhìn đăm đăm ra cửa phòng. Không ai nói với ai một lời. Cái đầu con rối. Chừng hai tiếng đồng hồ sau anh cảnh sát nghe tiếng lịch kịch phía ngoài cửa tiếng cào cào vào cánh cửa tiếng chạm leng keng của chùm chìa khoá. Rồi cái nắm vặn nhúc nhích. Tuấn Đăng cũng tỉnh hẳn người. Cả hai chăm chú nhìn vào tay nắm cửa. Anh cảnh sát trẻ còn quá non nớt trong nghề thần kinh anh căng thẳng quá độ như kẻ mất hồn tay anh rút cây súng ra bật khoá an toàn nhắm về hướng cửa. Tuấn Đăng la lên Đừng. Đừng. Đừng bắn. Em ơi hãy chạy đi. chạy đi em ơi. Trời ơi. Cứu chúng tôi với. Tiếng cái đầu vọng vào yếu ớt hơn Không. Không. Em không đi đâu hết. Em vào tạ tội với anh. Xin anh tha tội cho em. Và tiếng chìa khoá đút vào ổ vặn lắc cắc và tay nắm xoay vòng. Anh cảnh sát nhắm mắt bắn về phía ấy cả 6 viên đạn trong băng. Khi tiếng súng yên một hai phút có tiếng một vật rụng xuống sàn. Rồi có tiếng la hét tiếng .
đang nạp các trang xem trước