tailieunhanh - Bản romance cho em

Một tuần sau khi chia tay Phong. Tôi hay một mình đến quán café ngày xưa mà tôi với Phong thường ghé. Tôi ngồi vào góc bàn mà hai năm trước, Phong ngỏ lời với tôi. Hai năm sau, quán vẫn cái không khí êm đềm như cũ. Hạ Thanh. Chúng tôi yêu nhau được hai năm. Hai năm có lẽ dài mà có lẽ ngắn. Nhưng hai năm đủ để chúng tôi có với nhau biết bao nhiêu kỷ niệm. Một ngày, Phong rời bỏ tôi đi. Bỏ tôi lại phía sau với một lý do hết sức nhạt nhẽo và. | Bản romance cho em Một tuần sau khi chia tay Phong. Tôi hay một mình đến quán café ngày xưa mà tôi với Phong thường ghé. Tôi ngồi vào góc bàn mà hai năm trước Phong ngỏ lời với tôi. Hai năm sau quán vẫn cái không khí êm đềm như cũ. Hạ Thanh. Chúng tôi yêu nhau được hai năm. Hai năm có lẽ dài mà có lẽ ngắn. Nhưng hai năm đủ để chúng tôi có với nhau biết bao nhiêu kỷ niệm. Một ngày Phong rời bỏ tôi đi. Bỏ tôi lại phía sau với một lý do hết sức nhạt nhẽo và vô tình rằng Anh nghĩ chúng ta cần thời gian để xem xét lại tình cảm . Anh nói rồi đi thẳng ra cửa. Lúc ấy tôi không biết thời gian để xem xét là bao lâu Nhưng tôi chắc chắn một điều đó chỉ là một lý do để Phong muốn rời bỏ tôi mà đi. Tôi đã từng không tin vào một tình yêu bắt đầu bằng định mệnh. Nhưng từ khi Phong bước chân ra khỏi cuộc đời tôi thì trong lòng tôi lại càng không tin vào sức mạnh của hai từ định mệnh nữa rồi. Cũng như niềm tin rốt cục chỉ là ảo tưởng do lời hứa tạo thành. Ba giờ sáng. Ngày thứ ba từ lúc chia tay. Việc đầu tiên tôi làm là đem tẩu táng những gì của Phong bỏ vào một chiếc hộp và giấu dưới gầm giường. Tôi ngồi đó suy nghĩ và bắt đầu khóc. Khóc cho đến tận sáng. Ngày nào cũng thế. Nhiều lúc tôi tự hỏi Phong có trở về như đã hứa Hải Nguyên. Tôi đàn guitar cho quán café này đã được ba tháng. Tôi biểu diễn vào tối những ngày thứ Bảy và Chủ Nhật. Những đêm tôi biểu diễn hình như em vẫn ngồi ở chiếc bàn cạnh cửa sổ thì phải Em có mái tóc dài xoăn nhẹ màu hạt dẻ. Hôm ấy em mặc bộ đầm Vintage. Và em có đôi mắt thật đẹp. Đó là ấn tượng đầu tiên của tôi khi gặp em. Vẫn góc bán đó vẫn khuôn mặt có đôi mắt buồn vô tận. Và một điều đặc biệt lúc nào em cũng đi một mình. Tôi thích em . Điều đó được tôi xác định từ đó cho đến lúc này khi đang ngồi nhìn em. Lần đầu tiên tôi xác nhận được rõ ràng tình cảm trong lòng mình. Tình yêu đôi khi bắt đầu bằng những điều nhỏ nhặt mà người ta không để ý. Và trong cuộc đời mỗi khi nghĩ về ai đó một cách vô tình hay cố ý bạn cũng sẽ chỉ nhớ được điều làm bạn lưu .