tailieunhanh - Vầng Trăng Thơ Ấu
Chu đi xuống mặt đường, một mình. Một lần nữa cuộc đi chơi tay đôi đêm nay lại không thành. Hiền kêu mệt, xin lỗi, nhưng Chu biết Hiền nói dối. Mệt mỏi chỉ là một cớ để thoái thác của người đàn bà. Buồng riêng của Hiền ở từng lầu thứ ba, giữa trung tâm thành phố. Cửa sổ trông xuống đại lộ. Căn nhà nhiều từng, vào bằng hành lang riêng, có thang máy đưa lên, cả một từng dưới ngăn chia thành những khu cửa hàng. Ban ngày màu sắc lộng lẫy trong những ô kính chạy. | Vầng Trăng Thơ Au Mai Thảo Vầng Trăng Thơ Ãu Tác giả Mai Thảo Thể loại Truỵện Ngắn Website http Date 30-0ctober-2012 Chu đi xuống mặt đường một mình. Một lần nữa cuộc đi choi tay đôi đêm nay lại không thành. Hiền kêu mệt xin lỗi nhưng Chu biết Hiền nói dối. Mệt mỏi chỉ là một cớ để thoái thác của người đàn bà. Buồng riêng của Hiền ở từng lầu thứ ba giữa trung tâm thành phố. Cửa sổ trông xuống đại lộ. Căn nhà nhiều từng vào bằng hành lang riêng có thang máy đưa lên cả một từng dưới ngăn chia thành những khu cửa hàng. Ban ngày màu sắc lộng lẫy trong những ô kính chạy dọc theo những hình đèn nêông. Ban đêm bóng tối âm u lọt qua mấy tấm cửa sắt cứ đúng sáu giờ chiều là người gác cửa đã buông xuống. Chu đế n giữa lúc tiếng sắt kêu trong im lặng. Người gác cửa mở cửa ngó ra. Y mệt mỏi nhìn Chu đang trả tiền xe. Tôi muốn lên thăm cô Hiền . Giờ này cô ấy làm gì có nhà . Chu đi ra ngoài hè đường ngước mắt nhìn lên. Chàng mỉm cười nói với người gác già Cửa sổ còn sáng đèn. Ông cứ để tôi lên . Gian buồng nhỏ của gia đình người gác cửa chìm thấp hon mặt đường. ChiếY bình tích và những cái chén lăn lóc. Vợ người gác ngồi tựa lưng vào thành giường yên lặng không biếd thức hay ngủ. Dưới nền đá hoa một đứa trẻ ngủ rất say trên chiếY chiế cũ. Chu mỉm cười nhìn lại đứa trẻ đoạn đi vào hành lang tối. Manh chiế và đứa trẻ nhỏ vừa gợi lại cho chàng hình ảnh một đầu mái hiên của một căn nhà cổ ba gian hai chái. Ngày nhỏ Chu nhớ có một đêm chàng đã đứng lại rất lâu ở cái đầu mái hiên ấy ngắm Hiền ngủ bằn bặt dưới ánh trăng. Bây giờ cuộc đời đổi thay với những khúc những nế p rối rắm có rất nhiều khoảng ngõ cụt đứng chắn lối trở về dĩ vãng Chu chỉ nhớ lại được vỏn vẹn có thế . Cái hành lang tối chàng đang đi vào không gợi nhớ. Người ta không nhớ nhung nhiều giữa thành phố. Tình cảm chứa nén trong giới hạn nhất định của những bờ tường những mái nhà khô lại như những bông hoa giấy. Đoạn đường ngắn dẫn đến trước thang máy không đủ không khí cần thiết cho những hình ảnh cũ được .
đang nạp các trang xem trước