tailieunhanh - Tưởng Niệm Hương Hồn Các Nạn Nhân

Thoáng chốc, câu chuyện thương tâm xảy ra trên biển Đông năm nào, nay đã trải qua 22 năm thật nhanh chóng. Thời gian dù khá lâu, nhưng cứ mỗi lần hồi tưởng lại chuyến vượt biển đầy gian lao nguy khó đi tìm tự do đó, lòng tôi lại thấy lại rất rõ ràng từng chi tiết tất cả chỉ mới xảy ra hôm qua, cùng với những cảm giác ớn lạnh, bồi hồi để rồi nước mắt tôi lại dễ dàng tuôn ra, cổ họng tôi lại dễ dàng cảm thấy như muốn nghẹn lại. Không biết tôi. | Tưởng Niệm Hương Hồn Các Nạn Nhân Trang Yến Vy Tưởng Niệm Hương Hồn Các Nạn Nhân Tác giả Trang Yến Vy Thể loại Truyện Ngắn Website http Date 30-0ctober-2012 Thoáng chốc câu chuyện thương tâm xảy ra trên biển Đông năm nào nay đã trải qua 22 năm thật nhanh chóng. Thời gian dù khá lâu nhưng cứ mỗi lần hồi tưởng lại chuyế n vượt biển đầy gian lao nguy khó đi tìm tự do đó lòng tôi lại thấy lại rất rõ ràng từng chi tiết tất cả chỉ mới xảy ra hôm qua cùng với những cảm giác ớn lạnh bồi hồi để rồi nước mắt tôi lại dễ dàng tuôn ra cổ họng tôi lại dễ dàng cảm thấy như muốn nghẹn lại. Không biếì tôi khóc vì thương cho thân phận lưu lạc tha hương của chính mình hay cho những linh hồn thuyền nhân năm xưa nay đã khuất Câu chuyện xảy ra hồi tháng 5 năm 1981 vào thời gian mà các cơ cấu hành chánh cũng như dân sự của bạo quyền Cộng sản đang rộn ràng chuẩn bị kỷ niệm cho ngày lễ Lao Động chuyện canh phòng nghiêm ngặt những chuyế n chuyển người vượt biên có hơi lỏng lẻo thì cũng là lúc gia đình của chúng tôi đã phải vội vã và âm thầm chia tay nhau trong nước mắt. Bước chân tôi như có một sức mạnh vô tình trì kéo lại khiến cho tôi không thể nào dễ dàng bước đi mà ngăn được những giọt nước mắt bùi ngùi trong khi mẹ tôi cứ ghé sát bên tai tôi căn dặn đủ điều. Một lần ra đi là một lần cách biệt. Không biếì rằng chuyế n đi này có còn cơ hội để chúng tôi gặp lại được nhau hay là một lần chia tay là một lần cách biệt nghìn trùng. Tôi đứng tần ngần với hai hàng nước mắt trào ra làm nhoè nhoẹt tất cả các cảnh vật chung quanh lúc đó hai tay tôi cứ níu chặt lấy cánh tay mẹ giống y như ngày đầu tiên năm nào mẹ dẫn tôi đế n trường học. Hình như mẹ tôi cũng đang khóc. Đôi mắt mẹ như tối lại với ngấn lệ lưng tròng. Mẹ tôi căn dặn tôi đủ điều trong lúc hai cánh tay của mẹ vòng ra như muốn ôm trọn lấy người tôi mãi mãi không muốn rời càng làm cho tôi cảm thấy thương mẹ cần mẹ hôn bất cứ lúc nào. Cho nên giây phút chia ly đầy nước mắt này tôi mới thấy thấm thía câu tục ngữ ca dao mà tôi .

TÀI LIỆU LIÊN QUAN