tailieunhanh - Trên Mặt Đất Lại Có Người
1. Nhiêu đột ngột tỉnh dậy. Cô thấy người bứt dứt, bồn chồn như đang bị ai hối thúc một việc cần phải làm gấp rút. Cô vươn hai tay rồi tự nhiên ôm choàng lấy mình. Nhiêu dúm người lại và hoảng hốt nhận ra có cái gì đó đang làm cô nôn nao. Cô sợ hãi nhìn xung quanh. Căn nhà tối mờ mờ, vắng lặng, trống trải đến hoang vu. Ngoài trời trăng đang sáng. Những giải trăng mỏng mảnh lọt qua những khe hở của bức vách, của mái nhà, của hai cánh cửa gỗ lọt. | Trên Mặt Đất Lại Có Người Nguyễn Hiếu Trên Mặt Đất Lại Có Người Tác giả Nguyễn Hiếu Thể loại Truyện Ngắn Website http Date 30-0ctober-2012 1. Nhiêu đột ngột tỉnh dậy. Cô thấy người bứt dứt bồn chồn như đang bị ai hối thúc một việc cần phải làm gấp rút. Cô vươn hai tay rồi tự nhiên ôm choàng lấy mình. Nhiêu dúm người lại và hoảng hốt nhận ra có cái gì đó đang làm cô nôn nao. Cô sợ hãi nhìn xung quanh. Căn nhà tối mờ mờ vắng lặng trống trải đến hoang vu. Ngoài trời trăng đang sáng. Những giải trăng mỏng mảnh lọt qua những khe hở của bức vách của mái nhà của hai cánh cửa gỗ lọt vào nhà rớt xuống thềm thứ ánh sáng mơ hồ bập bềnh động đậy. Từ ngày bố mất đã hơn ba tháng nay cứ vài đêm lại thế Nhiêu lại bất chợt tỉnh dậy giữa đêm để rồi bàng hoàng nhận ra sự cô quạnh day dứt. Nhiêu ngồi dậy tay vén màn bước xuống người nóng hầm hập như đang lên cơn sốt. Cô không muốn bật đèn mà lần mò đến trước bàn thờ dờ dẫm tìm báo diêm rút thẻ hương. Ánh lửa bùng lên mùi hương ngan ngát. Cắm ba nén hương vào bình chắp tay vái ba vái và không biết xin bố điều gì. Nhiêu lặng lẽ mở cửa và nhận ra trăng hôm nay sao mênh mông nhễ nhại và quạnh quẽ thế. Cô ngồi phịch xuống bậc cửa nhà nhìn bóng cây cau đổ dài đè lên giàn trầu không lên cái chum lên miệng giếng. Một sợi gió lẻ khe khẽ lướt qua rón rén như một gã con trai tinh nghịch. Hai tay Nhiêu bất ngờ ôm siết lấy thân mình và cô rùng mình khi nhận ra cảm thấy một điều gì đấy vô hình đang từ từ lớn dần trong cô. Nhiêu thấy ngột ngạt và bức bối. Cô ngửa cổ nhìn trăng. Vầng trăng mười tám đã bắt đầu méo mó nhưng giờ này như lợi dụng sự vắng vẻ của đất trời để bừng tỏ hết vầng sáng rực rỡ của mình. Tiếng run rế chốc chốc nổi lên rồi lại chìm xuống trong tiếng u u nào đấy lúc xa lúc gần. Nhiêu nhìn quanh. Tất cả vắng teo lặng lẽ. Giờ đây chắc cả làng đang chìm trong giấc ngủ mê mệt sau một ngày vật lộn với đủ chuyện trên đời. Ai đó ngái ngủ cất tiếng khàn khàn ru con. Tiếng trẻ con ngay sau đấy ré lên ngằn ngặt. Bao giờ đến bao .
đang nạp các trang xem trước