tailieunhanh - Yêu thương mong manh

"Truyền thuyết. chỉ là giả dối thôi, phải không anh?" Cô có hối hận không? Có. Cô có nhớ anh không? Có. Cô có yêu anh không? Có. Ngay lúc này, cô có chạy đến bên anh không? Không. Tại sao. Bốn mắt nhìn nhau. Thời gian và không gian như đông cứng lại cùng những cảm xúc trong lòng. Anh đứng kia. Cô nơi đây. Cùng trên một con đường. Những hạt nắng mùa thu rớt trên tóc anh, dịu dàng vuốt nhẹ gò má ấy, làn môi ấy. Đã bao lâu rồi, anh như chẳng thay đổi, hay vì trong tim cô chưa. | ỉ í í í í í í í ỉ í í í íí íí íí íí m Yêu thương mong manh í í í í í í í í ỉ í í í í ỉ ỉ í í ỉ ỉ Truyền thuyết. chỉ là giả dối thôi phải không anh Cô có hối hận không Có. Cô có nhớ anh không Có. Cô có yêu anh không Có. Ngay lúc này cô có chạy đến bên anh không Không. Tại sao. Bốn mắt nhìn nhau. Thời gian và không gian như đông cứng lại cùng những cảm xúc trong lòng. Anh đứng kia. Cô nơi đây. Cùng trên một con đường. Những hạt nắng mùa thu rớt trên tóc anh dịu dàng vuốt nhẹ gò má ấy làn môi ấy. Đã bao lâu rồi anh như chẳng thay đổi hay vì trong tim cô chưa một lần thôi nghĩ về anh. Cô nhớ anh rất nhiều cô muốn nhìn thấy nụ cười trong suốt ngày xưa muốn được nghe tiếng anh thì thầm hát muốn muốn lắm muốn đến nỗi cổ họng nghẹn lại không thở nổi khi sau bao năm anh đứng kia và nhìn cô. Gió cuốn tất cả vào quá khứ vào hư vô. Ba năm trước cô quen anh vào những ngày cuối hè đầu thu khi cái nóng còn chưa tan hết mà đôi khi lại nghe hơi lạnh khe khẽ vây quanh. Nhắm mắt lại không khí chật chội của cái lò gần bốn trăm học sinh vẫn còn đọng trong tâm trí. Ngày đó cuối cấp rồi không chỉ riêng cô mà tất cả những đứa lớp 12 đều đã kín lịch học thêm. Học lò quả thật là một cực hình của đời học sinh chen chúc trong cái phòng mấy chục mét vuông ngồi chật cứng một bàn tám người thở còn không nổi đừng nói là cựa quậy một khi đã rơi đồ là coi như mất không thể cúi xuống nhặt đợi đến lúc về thì đứa này chen đứa kia chẳng nhìn thấy đồ mà nhặt. Chỗ ngồi cũng là một vấn đề khá nóng ở lò đứa nào cũng muốn ngồi khoảng bàn 4 bàn 5 vì ngồi bàn đầu thì sợ thầy giáo khó tính hỏi này hỏi nọ rồi nói móc nói kháy ngồi .