tailieunhanh - Tia nắng nhỏ

Nhắm mắt, Vi nhẹ nhàng lướt bản "Ballade pour Adeline". Bỗng, tiếng đàn chợt ngưng lại. Đôi bàn tay vẫn để nguyên trên những phím đàn. Bàn số 7, Vi vừa nhìn thấy Tùng Anh và một cô gái khác. - Khoai tây chiên hay nem chua, mày? - Cả hai. - Phở cuốn hay bánh xèo, mày? - Cả hai? - Tham thế? | Tia năng nhỏ vvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvv Nhắm mắt Vi nhẹ nhàng lướt bản Ballade pour Adeline . Bỗng tiếng đàn chợt ngưng lại. Đôi bàn tay vẫn để nguyên trên những phím đàn. Bàn số 7 Vi vừa nhìn thấy Tùng Anh và một cô gái khác. - Khoai tây chiên hay nem chua mày - Cả hai. - Phở cuốn hay bánh xèo mày - Cả hai - Tham thế Chỉ được chọn một thứ thôi. - Thế hả Vậy tao chọn cả hai Hahaha. Nắng là một đứa có tính cách khác người như thế. Nó không bao giờ chọn lựa được khi người ta đưa ra hai thứ. Thích sinh nhật lãng mạn hay sôi động Cả hai. Thích hoa hồng hay hoa hướng dương Cả hai. Với nó hoặc là chọn cả hai hoặc là không chọn gì. Mọi người cứ hay đùa là nó tham lam. Nó cũng tự nhận là mình tham lam. Nhưng thà như thế còn hơn là để mất thứ kia trong khi thứ kia chẳng có tội tình gì. Nó luôn lấy câu nói của anh chàng Goo Jun Pyo trong BOF ra làm phương châm sống Trong từ điển của tôi không có hai chữ bỏ rơi. Hừm ngụy biện thế đấy Mưa hộc tốc phóng xe máy đến nhà nó vào một buổi tối mùa thu gió se se lành lạnh. Nắng xuất hiện 5 phút sau tiếng chuông cổng và tiếng gọi ý ới của thằng bạn thân tay còn cầm cái điều khiển ti vi - Hì sorry mày mở tiếng to quá mãi mới nghe. Đến làm gì thế - Giời ạ nhanh hộ tao vào thay quần áo đi mượn mày 30 phút. - Có chuyện gì thế - Nhanh đi tao không có thời gian giải thích đâu. Nắng quay vào nhà vẻ mặt khó hiểu. Đi một đoạn nó ngoái lại nhìn Mưa nhưng chỉ nhận được cái nhíu mày và hất đầu ý bảo Nhìn gì .