tailieunhanh - Linh hồn đá
Dù cô đã hình dung ra giây phút ấy cả trăm lần, nhưng cô vẫn không thể nào chịu đựng được khi nắm chặt đôi tay lạnh giá của anh. Cô không khóc, nhưng cô cảm thấy sự sống xung quanh đã hoàn toàn đóng băng. Quán café cũ kĩ nằm trong một ngõ nhỏ. Café Đá. Ít ai chú ý đến quán café lụp xụp này nên chủ yếu khách ở đây toàn là những người khách đã quá quen thuộc | Linh hồn đá vvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvv Dù cô đã hình dung ra giây phút ấy cả trăm lần nhưng cô vẫn không thể nào chịu đựng được khi nắm chặt đôi tay lạnh giá của anh. Cô không khóc nhưng cô cảm thấy sự sống xung quanh đã hoàn toàn đóng băng. Quán café cũ kĩ nằm trong một ngõ nhỏ. Café Đá. Ít ai chú ý đến quán café lụp xụp này nên chủ yếu khách ở đây toàn là những người khách đã quá quen thuộc. Họ đến đây chủ yếu vì tiếng saxophone nghe nhiều day dứt ám ảnh. Những người đến Đá chủ yếu đến một mình ngồi một mình nghĩ suy một mình. Thỉnh thoảng mới thấy vài đôi bước vào. Nhìn họ có vẻ giống một đôi nhưng thường thì họ chẳng phải là một đôi. Họ giống như những đôi tri kỉ nhiều hơn là những người yêu nhau. Họ đến Đá im lặng nghe nhạc uống café và ngắm đá. Đá nằm trầm ngâm nhìn những khuôn mặt người mệt mỏi trầm tư nhưng thật thà. Ở Đá có lẽ chẳng ai giả dối. Lâm không lạ lâm gì với cái quán café bé nhỏ này nữa. Đã bao nhiêu năm rồi anh vân gắn bó vân đi về giữa cái khoảng không gian lặng yên này với ồn ào cuộc đời ngoài kia. Anh là bạn thân của chủ quán và cũng chính là người nắm giữ những linh hồn của đá ở đây. Anh là người lên bản thiết kế và cũng là người trực tiếp trang trí nội thất cho quán. Anh thích đá. Anh cảm nhận được linh hồn của đá. Anh muốn dùng đá để truyền tải những say sưa những yêu thương của bản thân mình. Ở Đá từ con đường đi vào từ khoảng sân từ những bức tường đều được trang trí bằng những viên đá đủ loại màu sắc kích thước hình dáng khác nhau. Bước vào café Đá ban đầu ai cũng bị choáng ngợp bởi những viên đá xù xì lấn át cả không gian. Lâm và Phương vân thường cùng nhau tới đây vào mỗi tối. Họ thường chỉ nhìn nhau nghe nhạc và nói dăm ba câu chuyện mà Phương luôn gọi là ngốc nghếch nhưng dễ thương. Lâm và Phương đã từng là một cặp bài trùng vô cùng thân thiết từ những ngày còn học cấp Hai. Lên cấp Ba lại cùng học một lớp hoàn toàn như sự tình cờ. Cả hai đều vô cùng .
đang nạp các trang xem trước