tailieunhanh - Có một thứ gọi là

Đừng cố gắng gõ cửa và chờ đợi nếu biết rằng cánh cửa ấy sẽ không bao giờ mở ra một lần nữa. Hãy đi tìm cho mình một cánh cửa, mà ở ngưỡng cửa, đôi tay vẫn chưa kịp gõ, thì cửa đã mở ra để đón chào. Thương tặng Đông Nghi, lời cảm ơn gửi đến tình bạn đẹp mà cả hai luôn cùng chia sẻ. | w w w fv fv fv fv Wlv Wlv Wlv Wlv Wlv Wlv W1V Có một thứ gọi là định mệnh w w fv fv fv fv fv ww ww ww ww ww ww ww Đừng cố gắng gõ cửa và chờ đợi nếu biết rằng cánh cửa ấy sẽ không bao giờ mở ra một lần nữa. Hãy đi tìm cho mình một cánh cửa mà ở ngưỡng cửa đôi tay vẫn chưa kịp gõ thì cửa đã mở ra để đón chào. Thương tặng Đông Nghi lời cảm ơn gửi đến tình bạn đẹp mà cả hai luôn cùng chia sẻ. Khanh. Con bé một mình ở một góc nhỏ nơi quán cà phê Paris Amour quen thuộc. Mọi thứ vẫn không thay đổi ghế mây bàn gỗ mộc mạc hình tròn với lọ hoa đồng tiền đỏ thắm đặt ở giữa. Cạnh khung cửa sổ trắng hình ngũ giác nhìn ra phía thành phố sau khi đèn đường đã lên màu và một không gian tĩnh lặng trong những bản nhạc Pháp nhẹ nhàng từ phía cây dương cầm của quán. Đặt quyển Bí Mật của Hạnh Phúc xuống bàn bỏ thêm chút bột sữ vào ly Caramel latte của mình con bé cứ lặng lẽ nhìn từng từng hạt bột tan từ từ trong ly cà phê ấm. Cho đến khi hạt cuối cùng tan đi nó lại nhìn ra ngoài cửa sổ thở dài. Nó nhớ cái cảm giác cách đây hơn 1 tháng khi mà ngồi đối diện nó luôn là sự hiện hữu của Hải. Người con trai kiên nhẫn nhất trên thế giới mà nó từng được biết. Mỗi cuối tuần dù bận rộn hay mệt mỏi anh đều dành thời gian chở nó đến đây chỉ với lí do đơn thuần rằng nó-thích-thế . Chẳng để làm gì cả chỉ là ngồi cùng bàn với nó để nó không có cảm giác cô đơn vây quanh. Anh chỉ ngồi yên lặng ở đấy nhìn nó say sưa đọc quyển sách anh mua tặng. Còn nó thỉnh thoảng lại đặt sách xuống háo hức kể cho anh nghe điều gì đó thú vị mà nó vừa đọc được rồi lại cầm sách lên tiếp tục với thế giới của riêng nó và văn chương chữ nghĩa. Đến khi trời trở lạnh anh lại khoác chiếc áo da của mình lên người nó chở nó vòng quanh trung tâm quận 1 trước khi trở về nhà. Bây giờ nó chỉ muốn được quay lại với khoảng thời gian ấy. Như khi đọc cuốn sách này nó lại muốn hỏi Hải Anh nè anh địa nghĩa hạnh phúc như thế nào Và như thế nó lại tưởng tượng ra nụ cười của anh khi trả lời Là cảm giác của em khi được ai đó đặc biệt mang đến