tailieunhanh - Cậu là tia nắng của riêng mình

Đó là lần đầu tiên có một người nói muốn ở bên tôi, muốn bảo vệ tôi. Lần đầu tiên tôi thấy tim mình đập nhanh như vậy. Minh Thanh Tôi bước ra khỏi lớp học karate cũng là lúc những tia nắng cuối cùng đã tắt. Cố hít một hơi thật sâu để tự nạp thêm năng lượng, tôi dùng hết sức lực đạp xe nhanh qua dòng người hối hả. | Đó là lần đầu tiên có một người nói muốn ở bên tôi muốn bảo vệ tôi. Lần đầu tiên tôi thấy tim mình đập nhanh như vậy. Minh Thanh Tôi bước ra khỏi lớp học karate cũng là lúc những tia nắng cuối cùng đã tắt. Cố hít một hơi thật sâu để tự nạp thêm năng lượng tôi dùng hết sức lực đạp xe nhanh qua dòng người hối hả. Từng đợt gió mát lạnh thổi vờn qua khuôn mặt tôi cuốn theo những giọt mồ hôi của buổi tập còn sót lại. Mỗi khi tập luyện với cường độ cao như vậy chân tay tôi thường tê rần các khớp toàn thân đều đau mỏi. Nhưng điều đó cũng chẳng làm sứt mẻ ý chí cố gắng của tôi. Vì có một người mà tôi muốn bảo vệ. Vì cậu ấy tôi muốn mình trở nên thật mạnh mẽ. Thả mình thư giãn trên giường tôi say sưa ngắm nghía bức ảnh hai đứa chụp chung hè năm ngoái. Trong ảnh tôi đang thích thú vò mái tóc đen mềm của cậu ấy nhe răng cười tinh quái. Cậu ấy lại chỉ ngoan ngoãn để cho tôi thỏa sức nghịch ngợm khóe môi cong cong nở một nụ cười rất đỗi dịu dàng. Tôi đưa tay khẽ chạm nhẹ vào nụ cười ấy thì thầm Nhất định nhất định mình sẽ bảo vệ nụ cười này . Nhớ lại hồi còn nhỏ lần đầu tiên tôi gặp cậu ấy là khi chúng tôi lên 7. Đó là một ngày hè oi bức trên đường mua kem về tôi gặp một nhóm con trai lốc nhốc đang bắt nạt một cậu nhóc chạc tuổi tôi. Chúng cướp siêu nhân của cậu nhóc và còn xô cậu ấy ngã. Máu anh hùng trong tôi trỗi dậy tôi tức tốc chạy tới ném túi kem vào mấy tên đó miệng không ngừng thổi còi toe toe. Bọn chúng thấy vậy vội vàng vứt trả siêu nhân mắt gầm ghè nhìn tôi một cái rồi chạy mất. Tôi biết không phải chúng sợ tôi mà chúng sợ bố tôi. Tôi chăm chú nhìn cậu bạn vẫn đang ngồi dưới đất. Đó là một cậu nhóc trắng trẻo quần áo hết sức sạch sẽ nhưng lại có vẻ nhút nhát gầy yếu. Cậu ta đứng dậy phủi quần áo và rụt rè cất tiếng. - Cảm ơn cậu. Tôi lắc lắc đầu nhìn đống kem rơi vung vãi dưới đất tiếc nuối. - Tớ mời cậu một chầu kem để cảm ơn được không Mắt tôi ngay lập tức rời khỏi que kem đã chảy nước đó nhìn cậu ấy mừng rỡ. Kem que phủ socola lạc dừa kem tươi socola ốc quế .