tailieunhanh - Nắng trong em là anh
Sáng sớm, khác với thường lệ cô dậy sớm hơn mọi ngày, không phải vì bị mẹ gọi dậy sớm mà là có một người tình nguyện ngày nào cũng gọi cô dậy và qua chở cô đi làm, đó là anh Lần đầu tiên em gặp anh là ở trạm đón xe của công ty vào một hôm trời mưa tầm tã Trong khi anh đang say sưa với cái headphone trên tai thì em ngán ngẩm với thời tiết hôm nay. Ra đường với váy hoa và đôi giày búp bê trắng rất nhẹ nhàng và hậu quả. | Nắng trong em là anh Sáng sớm khác với thường lệ cô dậy sớm hơn mọi ngày không phải vì bị mẹ gọi dậy sớm mà là có một người tình nguyện ngày nào cũng gọi cô dậy và qua chở cô đi làm đó là anh. Lần đầu tiên em gặp anh là ở trạm đón xe của công ty vào một hôm trời mưa tầm tã. Trong khi anh đang say sưa với cái headphone trên tai thì em ngán ngẩm với thời tiết hôm nay. Ra đường với váy hoa và đôi giày búp bê trắng rất nhẹ nhàng và hậu quả là bây giờ là bộ trang phục đang làm hại khổ chủ là em khi bất thình lình thì trời mưa rào. Em nhìn trời rồi lại nhìn đường thôi xong đôi giày chắc sẽ đổi màu sau khi mình lên xe mất càng nghĩ em càng ghét mưa kinh khủng. Thở dài và em đứng cạnh bên anh lúc nào không biết nhưng lúc đó tâm trạng em chẳng còn hơi đâu mà để ý người xung quanh nữa em chăm chú lướt tay trên màn hình điện thoại nhắn tin cho chị cùng phòng rằng khả năng sẽ đến muộn vì mọi hôm em đi xe máy nhưng chẳng hiểu sao trời xui đất khiến thế nào bước ra đường nhìn thời tiết đẹp em lại muốn đi xe của công ty và giờ là phải đợi xe mà không rõ bao giờ xe mới đến. và em mới được gặp anh. -Nắng rồi kìa Em giật mình nhìn sang anh rồi cũng nhìn theo tay anh chỉ những tia nắng hiếm hoi đang hửng lên dần. Trời vẫn chưa tạnh hẳn nhưng có những tia nắng nhỏ bé đó thật làm tâm trạng con người thay đổi. Em nhìn sang anh 1 lần nữa và tim em dường như đang đập không theo nhịp khi anh nở nụ cười với em. Liệu đó có phải là nụ cười tỏa nắng mà người ta vẫn thường nói trong những câu chuyện tình không nhỉ Hình như em đang bị sét đánh không phải vì trời mưa mà vì ánh nắng của một ai đó rồi. Cuối cùng thì cả anh và em đều lên được xe. Em và anh tình cờ lại chọn cùng một chỗ để ngồi. Đầu óc lúc đó còn đang trên chín tầng mây nên em cũng chẳng hỏi được anh tên là gì và làm ở bộ phận nào Ngoài nụ cười của anh đã in đậm trong 1 ngăn nào đó trong tim em rồi. -Ơ em bị làm sao mà đờ đẫn thế kia Ồm à - chị cùng phòng nhìn em thắc mắc -Chị ơi em bị cảm nắng rồi. -Chết có cần uống thuốc không chị
đang nạp các trang xem trước