tailieunhanh - Truyện ngắn CƠN MƠ BIỂN
1. Chiều về. Trên bãi biển vẫn còn đông người, sự nóng bức của thời tiết làm cho con người tụ về vùng biển. Bữa cơm tối, chắc họ sẽ ngọn miệng hơn. Các người dân chài không đi biển. Họ ngồi nhìn sóng nước xa xa đoán từng luồng cá. Một số người cặm cụi vá lại những mảng lưới để chuẩn bị ra khơi. Hoàng đang ngồi vá lưới. Từng con người đi qua trước mắt Hoàng. Ở họ có đủ màu sắc, hương vị của cuộc đời. Ở họ có sự thảnh thơi, hạnh phúc. Nhiều lần,. | CƠN MƠ BIỂN 1. Chiều về. Trên bãi biển vẫn còn đông người sự nóng bức của thời tiết làm cho con người tụ về vùng biển. Bữa cơm tối chắc họ sẽ ngọn miệng hơn. Các người dân chài không đi biển. Họ ngồi nhìn sóng nước xa xa đoán từng luồng cá. Một số người cặm cụi vá lại những mảng lưới để chuẩn bị ra khơi. Hoàng đang ngồi vá lưới. Từng con người đi qua trước mắt Hoàng. Ở họ có đủ màu sắc hương vị của cuộc đời. Ở họ có sự thảnh thơi hạnh phúc. Nhiều lần Hoàng ao uớc chút hạnh phúc bé nhỏ đến với mình nhưng anh đã để mất nó. Mất vì sao đến bây giờ anh vẫn chưa lý giải được. Anh chỉ biết rằng hạnh phúc nhỏ bé ấy đã tuột khỏi như những lần anh đánh bắt cá những con cá tưởng sẽ được thế mà chúng lại quen màu lưới sắc lưới hương vị lưới và chúng lẫn tránh để khỏi rơi vào cái chết . Dẫu Hoàng có nhảy ùa xuống biển để bắt chúng nhưng anh sẽ chẳng bao giờ bắt được vì cá kia trong lòng biển cá thật sự tự do vùng vẫy theo sự sống còn mà Tạo hoá đã dành cho. Âm thanh của biển cứ vang vọng một cách kỳ diệu sống động không bao giờ dứt. Nhiều lần Hoàng lang thang trên bãi biển sau những ngày ra khơi đánh cá. Hoàng đi một mình thích đi một mình để đếm bước chân mình. Cứ đi và đi. Sóng biển cứ đổ vào bờ theo nhịp đếm của từng bước chân. Hết đi lang thang Hoàng lại đăm chiêu nhìn ra biển như để khám phá sự kỳ diệu của biển. Hiền hoà hung dữ bình thản sống động yên lành nổi sóng . Là biển chăng Không cây trái không bướm lượn ong bay biển vẫn cung cấp đầy đủ cho con người yêu biển những gì nó có . Hoàng đứng dậy sau khi vá xong mảng lưới. Những tay chài đang ngồi hút thuốc nói chuyện tôm cá. Cuộc đời của họ thật bình dị. Họ không mơ ước gì hơn là được mùa cá. Hoàng đâu quên những ngày mùa cá về đầy ắp. Nục trích phèn cơm . Đủ loại. Tất cả đều lấp lánh sáng dưới trời đêm. Hàng chục quang gánh gánh cá thoăn thoắt. Các cô gái cười nói luôn miệng. Nhìn Hoàng nói những câu liên thoắng các cô khúc khích cười như vỡ vầng trăng non . Sống ở vùng biền từ nhỏ đến giờ trước mắt Hoàng các cô gái .
đang nạp các trang xem trước