tailieunhanh - Mùa đã qua
Chỉ cần tình yêu tồn tại, thì ngay cả thời gian cũng không còn quan trọng nữa. Nắng cuối thu. Gió cuốn thổi những chiếc lá bay xào xạc. Linh nhẹ nhàng bước chậm trên con phố quen thuộc. Thoang thoảng một mùi hương hoa sữa thơm dìu dịu. Linh hít một hơi sâu, chắc có lẽ đây là ngày cuối cùng hoặc lâu lắm nữa nó đi bên cạnh Sơn như thế này. Ngày mai, Sơn sẽ đi Anh, và tất nhiên | Chỉ cần tình yêu tồn tại thì ngay cả thời gian cũng không còn quan trọng nữa. Nắng cuối thu. Gió cuốn thổi những chiếc lá bay xào xạc. Linh nhẹ nhàng bước chậm trên con phố quen thuộc. Thoang thoảng một mùi hương hoa sữa thơm dìu dịu. Linh hít một hơi sâu chắc có lẽ đây là ngày cuối cùng hoặc lâu lắm nữa nó đi bên cạnh Sơn như thế này. Ngày mai Sơn sẽ đi Anh và tất nhiên Linh là người ở lại. Linh không trách Sơn cũng không giận dỗi hay tiếc nuối gì cả. Nó tôn trọng mọi quyết định và lựa chọn của Sơn. _Nè Ngày mai chắc chắn Linh phải tiễn tớ ra sân bay đó _Thế là cậu xui tớ bùng buổi học đó à Hi. Tớ hứa _Sẽ nhớ Vinh đầy nắng gió và những cơn mưa dài Thế không nhớ tớ à Hic _Có chứ Chúng ta sẽ liên lạc qua mail mà mỗi ngày tớ sẽ online YM chat với Linh Sơn hứa _Không phải hứa đâu làm sao mà Sơn có thể quên Linh được chứ Hi. _Ừ Linh cũng thế đúng không Linh không trả lời nó im lặng bước cạnh Sơn nhè nhẹ hít thở cái mùi hoa sữa ngọt ngào. Sơn là bạn thân nhất của nó hơn ba năm nay tuy hai đứa không học cùng lớp trường hay gần nhà nhau nhưng tình bạn còn thân hơn cả như thế. Hai đứa quen nhau trong một buổi học thêm chẳng biết ma xui quỷ hờn gì mà Linh lại quay sang bắt chuyện với một tên con trai chẳng quen biết gì đang cặm cụi làm bài. Nhìn cậu ta ngố ngố với cặp kính đi-ốp dày cộm khiến Linh bật cười không thể tả. _Ê Bạn ơi Cậu hỏi tớ à
đang nạp các trang xem trước