tailieunhanh - Người chịu tội

Từ hồi bé, tôi đã thấy người ta gọi bác là "ông Tính hâm" và gọi các con bác là "con nhà Tính hâm". Cứ mỗi khi thấy bác vác cày, kéo trâu ra đồng hoặc gánh cỏ đi ngang qua là người ta lại nhếch mép, hích vai nhau: - Kìa, lão Tính hâm kìa. - Ừ, mấy đứa con nhà ấy y hệt bố, đứa nào đứa đấy đen như con cua. - Bực lão này thật, mấy hôm trước tôi thấy lão nhổ cây sấu non tôi mới trồng trước cửa mà không làm gì được. - Thôi,. | Người chịu tội Từ hồi bé tôi đã thấy người ta gọi bác là ông Tính hâm và gọi các con bác là con nhà Tính hâm . Cứ mỗi khi thấy bác vác cày kéo trâu ra đồng hoặc gánh cỏ đi ngang qua là người ta lại nhếch mép hích vai nhau - Kìa lão Tính hâm kìa. - Ừ mấy đứa con nhà ấy y hệt bố đứa nào đứa đấy đen như con cua. - Bực lão này thật mấy hôm trước tôi thấy lão nhổ cây sấu non tôi mới trồng trước cửa mà không làm gì được. - Thôi chấp làm quái gì lão hâm ấy càng ngày càng hâm nặng. Cũng đã có lần ngồi cùng đám trẻ chăn trâu thấy bác gánh cỏ ngang qua tôi cùng bọn trẻ réo lên - Ông Tính hâm ơi Ông Tính hâm Và chỉ thấy bác mỉm cười vẫn cắm cúi gánh cỏ đi. Bác là một người đàn ông cao ráo vóc dáng khỏe mạnh da đen cháy. Trông bác gánh cả một gánh lúa lớn cứ nhẹ nhàng như không đẩy cả một xe bò đầy đất rất khéo léo. Suốt năm ra đồng bác chỉ toàn cởi trần mặc cái quần cộc nhem nhuốc mùa đông thì bác có thêm cái áo rét đã rách bươm và một cái mũ lông cũng rách. Tôi thấy đến tận bây giờ người làng tôi vẫn còn nói câu này - Khỏe nhất cái làng này chắc chỉ có lão Tính hâm quanh năm cởi trần dãi nắng dãi mưa mà đố ai thấy lão ấy ốm bao giờ. Lúc bé tôi vẫn thắc mắc tại sao bác ấy hâm mà lại có thể ra đồng làm việc bình thường thậm chí là chăm chỉ hơn nhiều người không quên ngày tháng thời vụ làm không thiếu việc gì của nhà nông. Ừ thì đúng là bác Tính là người hâm thật. Hồi tôi mới biết về bác tôi nhớ là bác hay đi nhổ những cây non người ta mới trồng rút trộm những thanh tre làm hàng rào quanh vườn nhà người ta hái hoa quả nhà người khác nếu có cành chĩa ra đường. Ngày ấy bác Tính chỉ biết làm ruộng thôi. Nhưng bây giờ thì khác. Bác Tính làng tôi cứ như nhân vật lão Quềnh trong truyện Mảnh đất lắm người nhiều ma của Nguyễn Khắc Trường. Cũng là môt con người khốn khổ lầm lũi như một chiếc bóng hiền lành vô hại cũng chỉ tồn tại chứ không sống trọn vẹn cũng hâm và xung quanh cái sự hâm ấy cũng nhiều giai thoại. Đến bây giờ tôi vẫn chưa biết tại sao bác lại trở nên như vậy. Từ lúc lớn .