tailieunhanh - Hậu Thiên Đường
Tôi cứ tưởng là mình đã quên mọi chuyện từ lâu. Bỗng dưng chiều nay, tất cả ùa về. Đầy ắp ứ, như thể có ai đó đã thu gọn mọi thứ vào một cái bao tải to tướng, buộc chặt nút lại. Và nay, đem mở òa ra trước tôi. Đầy đủ nguyên vẹn. Khi tôi chợt hiểu ra ở đời mọi sự đều có thể xảy ra như thế cả thì cũng quá muộn rồi. Tuổi già sầm sập chạy đuổi sau lưng. Tôi thì quyết giở trò ú tim với nó bằng cách làm sao chạy trốn. | Nguyễn Thị Thu Huệ Hậu Thiên Đường Tôi cứ tưởng là mình đã quên mọi chuyện từ lâu. Bỗng dưng chiều nay tất cả ùa về. Đầy ắp ứ như thể có ai đó đã thu gọn mọi thứ vào một cái bao tải to tướng buộc chặt nút lại. Và nay đem mở òa ra trước tôi. Đầy đủ nguyên vẹn. Khi tôi chợt hiểu ra ở đời mọi sự đều có thể xảy ra như thế cả thì cũng quá muộn rồi. Tuổi già sầm sập chạy đuổi sau lưng. Tôi thì quyết giở trò ú tim với nó bằng cách làm sao chạy trốn được nó càng lâu dài càng tốt. Hôm nay sinh nhật con gái. Nó tròn mười sáu tuổi. Mặt con gái tôi giống người bố của nó. Nó không bao giờ biết được điều đó vì khi nó hiện hữu trên đời này thì người thực sự là bố của nó đã ở một nơi xa tít tắp. Bây giờ khi tôi bốn mươi tuổi chợt thấy tại sao lâu nay mình để tuổi thơ của con trôi qua trong nỗi buồn của sự cô đơn và hứng chịu nỗi cay đắng của một người đàn bà bị phụ bạc. Bỗng nhiên lâu lắm rồi tôi mới lại thấy tội nghiệp nó. Ngày xưa đã một lần tôi thấy tội nghiệp nó khi nó chạy ra đón tôi khi đi họp về. Nó với tay đỡ lấy bó hoa của tôi và ngã lăn xuống cầu thang. Máu trên đầu nó loang xuống mặt. Nó không khóc chỉ mím môi lại và bảo Không sao đâu mẹ ạ. Con không đau đâu. Mẹ về con mừng quá . Tôi đỡ nó dậy và nói Thì đã bao giờ mẹ không về đâu. Chỉ có sớm hay muộn thôi . Nó hơi cố cười. Dù sao tôi biết lúc ấy nó rất đau Mẹ về sớm hôm nay là sinh nhật con mẹ mua hoa cho con con sung sướng quá nên chạy ra đón . Tôi cay đắng nhận ra là con nói với tôi bằng tất cả tình cảm và sự mong chờ tình yêu của tôi với nó. Còn tôi. Lúc ấy tôi không hề nhớ rằng ngày hôm nay là sinh nhật nó. Bó hoa ấy cắm ở hội nghị. Tan cuộc họp hai ba người đàn ông loe xoe lôi nó ra khỏi những cái lọ và kính cẩn tặng tôi. Họ rất biết kết hợp những nhu cầu của bản thân và hoàn cảnh khách quan bên ngoài làm sao vừa được lòng những người đàn bà như tôi. Và họ thì chẳng mất gì cả. Chỉ có con tôi là khổ thôi. Cũng như cái sự sinh ra nó trên đời này. Ngày ấy khi sung sướng chúng tôi chỉ nghĩ đến mình .
đang nạp các trang xem trước