tailieunhanh - Cầu Thang
Một, hai, ba Một, hai, ba Cứ bắt đầu đến chỗ rẽ, là Trân lẩm bẩm đếm. Ba tầng gác cô còn đếm được một cách không đứt quãng. Tầng gác thứ tự Trân hơi dừng để thợ Một. Hai. Ba. Tầng năm. Chỉ còn tiếng thở hắt ra. Cổ họng Trân khô đắng và như bị cứa. Còn những hai tầng nữa mới đến phòng làm việc. Trân cúi đầu, cố gắng bước lên và tự ghìm hơi thở của mình cho nó khỏi bật ra. Còn nhớ, hôm chọn phòng làm việc này, mấy đồng sự thắc mắc:. | Nguyễn Thị Thu Huệ Cầu Thang Một hai ba Một hai ba Cứ bắt đầu đến chỗ rẽ là Trân lẩm bẩm đếm. Ba tầng gác cô còn đếm được một cách không đứt quãng. Tầng gác thứ tự Trân hơi dừng để thợ Một. Hai. Ba. Tầng năm. Chỉ còn tiếng thở hắt ra. Cổ họng Trân khô đắng và như bị cứa. Còn những hai tầng nữa mới đến phòng làm việc. Trân cúi đầu cố gắng bước lên và tự ghìm hơi thở của mình cho nó khỏi bật ra. Còn nhớ hôm chọn phòng làm việc này mấy đồng sự thắc mắc Chị Trân sao chị đồng ý mình ở tầng bảy mà thang máy hay bị hỏng chị biết rồi đó . Trân cười. Họ đâu biết là cô chỉ được cảm thấy mình là mình nhất khi cô đi ở những bậc cầu thang kia cũng là sự bất ngợ Cuộc sống thời hiện đại tìm phút tự do của mình khó qua. Đường lên nhà anh cũng qua 68 bậc thang gộ Cầu thang hẹp nhiều chỗ gỗ mục cho nên Trân đi phải dè dặt. Không bị cảm giác càng lên càng mệt mỏi như lên phòng làm việc hàng ngày qua 68 bậc gỗ có khi 67 hoặc 69 bậc đấy là anh. Để đếm được 68 bậc cầu thang. Trân phải đi qua một ngõ dài hun hút. Đầu ngõ là một hàng phợ Họ bán chui bán lủi phải giấu mỗi nơi một thự Bánh phở thì treo lủng lẳng ở giữa ngõ cuối ngõ thì có hai chậu bát lình xình nước và những chiếc bát nổi cùng hành ớt và váng mợ Và đặc biệt _chỗ tin tưởng nhất dù đông người qua lại có một con chó Nhật đen vì bẩn một con mèo mắt long sòng sọc hay ngồi thì họ để gạ Những con gà công nghiệp béo căng nứt toác cả da dòng nước mỡ ứa ra chảy rỉ rỉ xuống bậu cửa nối sang bậc cầu thang thứ sáu. Bao giờ đến anh Trân cũng gặp những con gà béo căng phao câu chống lên trời với những cái cổ rụt. Hai cánh nó sải ngang ra vẻ thách độ Cạnh đấy là chú mèo ngồi ngay ngắn liêm khiết vô cùng. Cái gì chờ Trân ở cuối những bậc thang gỗ kia. Lúc nào cô cũng tự hỏi mình điều ấy. Hành trình một ngày của Trân thật đơn giản. Sáng leo đủ bảy tầng gác đủ để nhiệt tình - nản chí và lại nhiệt tình. Các cuộc họp. Các khuôn mặt tưởng như thân với mình lắm nhưng chỉ để nói những câu chuyện vô thưởng vô phạt nhất. Rồi Trân .
đang nạp các trang xem trước