tailieunhanh - Bến Đò Rừng

- Bác Vạn có bên ấy không, bác ra mà lấy rượu. Tiếng Cúc ở thuyền bên này vọng sang thuyền bên kia, nghe xa xôi trong gió lộng một buổi chiều giá lạnh. Cô đặt thúng xuống sạp thuyền, tháo chiếc khăn vuông rũ nước mưa. - Hãy ăn miếng trầu cho ấm người đã nào. Cúc nghe tiếng của mình, bâng khuâng như những khi nghe hơi gió lạ những ngày rét mướt từ chân mây lùa đến khoang thuyền không. Nước sông triền miên chảy xuôi dòng. Tiếng sóng vỗ mạn thuyền tròng trành, như tiếng ai. | Ngọc Giao Bến Đò Rừng - Bác Vạn có bên ấy không bác ra mà lấy rượu. Tiếng Cúc ở thuyền bên này vọng sang thuyền bên kia nghe xa xôi trong gió lộng một buổi chiều giá lạnh. Cô đặt thúng xuống sạp thuyền tháo chiếc khăn vuông rũ nước mưa. - Hãy ăn miếng trầu cho ấm người đã nào. Cúc nghe tiếng của mình bâng khuâng như những khi nghe hơi gió lạ những ngày rét mướt từ chân mây lùa đến khoang thuyền không. Nước sông triền miên chảy xuôi dòng. Tiếng sóng vỗ mạn thuyền tròng trành như tiếng ai thầm thì với ai trong cái buồn sông nước. - Ôi chao ôi rét. Ăn trầu mà chẳng thấy ấm được chút nào. Cúc ngồi thu hai bàn tay vào bên trong chiếc áo bông ngắn nghiêng đầu nhổ cốt trầu. Cô xuýt xoa thò một tay nhặt những mớ rau diếp trong rổ xếp ra sạp thuyền. Bác Vạn ở trên bãi bước xuống mảnh ván cầu nói to - Cô Cúc đi chợ Tết mà về sớm nhỉ. Nào rượu của tôi đâu. Khéo lại quên nhé. Quên cái gì chứ quên rượu uống Tết thì tôi bắt đền đấy. Bác Vạn có tính huyên hoa vui vẻ. Hễ nhìn thấy mặt bác ta là Cúc đã buồn cười. Những ngày thuyền bác Vạn xuôi ngược đâu xa Cúc thường lẩn thẩn nói với bà mẹ Không biết lúc này bác Vạn đang uống rượu ở bến nào đây mẹ nhỉ . Bà Hai lại bực mình gắt lên Bác ấy uống đâu thì uống việc gì đến mày mà hỏi vơ vẩn mãi . Cúc càng cười rũ ra Tại cứ nghĩ đến điệu bộ bác ấy say rượu là con lại không nhịn được cười. Vắng bác ấy con thấy cái bến này buồn tẻ quá. Bà Hai cũng nghĩ như con gái. Vì mỗi lần thuyền bác Vạn về đậu dăm ba ngày bác đem theo về cả tiếng cười tiếng hát của mình cho các bạn sông hồ để rồi ngày bác nhổ sào ra đi ai cũng nhắc nhủ đến bác luôn như Cúc vậy. - Rượu ngon quá. Sáng mồng một Tết tôi mừng tuổi cô một chén mới được. Nghe bác Vạn nói đến mồng một Tết Cúc thấy lòng nao nao. Cô cúi nhìn bóng bác Vạn in ngược dưới nước sông để nhớ đến người em bác còn xa vắng chưa về. Người ấy cũng vạm vỡ như người anh nhưng khác cái là tính anh ít nói và đẹp trai hơn nhiều. Trước kia hai anh em bác Vạn còn chung một thuyền. Nhưng về sau .

TỪ KHÓA LIÊN QUAN